Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 345. Hóa ra đây chính là cảm giác hôn môi 5

Chương 345. Hóa ra đây chính là cảm giác hôn môi 5


Hôm đó mặt bí thư Trịnh đỏ bừng đi đến: "Đồng chí Nguyễn, có một tin tức tốt cần báo cho cô biết."

Nhìn bí thư Trịnh đến, đám người cũng vây quanh.

Nguyễn Dao: "Tin tức tốt gì?"

Trên mặt bí thư Trịnh là ý cười không giấu được: "Hàng mẫu cô gửi lên đã được thông qua kiểm tra hội chợ, công xưởng thủ công Liễu Nghệ được phê chuẩn tham gia hội chợ tháng mười, chúc mừng cô!"

Vừa dứt lời mọi người lập tức sửng sốt, sau đó vui mừng reo hò.

"Ông trời ơi, hội chợ, có phải là việc làm ăn với người nước ngoài mà trưởng xưởng Nguyễn nói không?"

"Đúng vậy, chính là làm ăn với người nước ngoài, đến lúc đó còn phải đến tỉnh Quảng Đông tham gia triển lãm gì đó nữa."

"Thật sự quá tốt rồi, như vậy có phải chúng ta sẽ nhận được rất nhiều đơn đặt hàng không?"

Nguyễn Dao ngẩn người một lúc, sau đó cô cũng cười nói: "Thật sự quá tốt rồi, cảm ơn bí thư Trịnh đã ủng hộ."

Bí thư Trịnh đã cho cô sự tin tưởng và ủng hộ cực lớn, ủy quyền để cô quản lí, chưa có đơn hàng đã phê chuẩn xây dựng công xưởng và nhà kho, cũng vì sự ủng hộ của ông mà công tác của cô mới có thể tiến hành thuận lợi như vậy.

Bí thư Trịnh: "Đây là công lao của đồng chí Nguyễn, cô làm rất tốt."

Bí thư Trịnh nói xong rồi rời đi nhưng mọi người vẫn rất hưng phấn.

Vì tham gia hội chợ nên sau khi xây công xưởng xong, Nguyễn Dao bắt đầu huấn luyện cho mọi người.

Nhưng lúc này có hai chuyện phát sinh.

Chuyện thứ nhất là cách mạng văn hóa bắt đầu, quân đội đỏ ở khắp nơi, không ít người bị phá nhà, còn có rất nhiều người chỉ vì một sai lầm nhỏ mà bị đẩy lên tuyến đầu, trường học không lên lớp, rất nhiều cơ quan cũng nhận xung kích, không thể làm việc như bình thường.

Ngay cả cơ quan chính phủ cũng bị liên lụy, tất nhiên công xưởng cũng không phải ngoại lệ, không ít công xưởng đều phải dừng sản xuất, bị ép gia nhập các loại hoạt động kiểm điểm bản thân.

Người người cảm thấy lo lắng.

Nguyễn Dao và Tần Lãng biết được tin tức qua cuộc điện thoại của giáo sư Cố, tâm trạng hai người đều vô cùng nặng nề.

Mặc dù Nguyễn Dao biết được lịch sử sẽ phát triển như thế nào nhưng cô không thể ngăn cản được, càng không có cách nào để cản cơn sóng dữ đó lại, cô chỉ có thể cố gắng chỉ điểm cho những người bên cạnh để bọn họ cẩn thận tránh đi.

Nhà họ Cố được cô chỉ điểm đã tránh khỏi hai ba tai họa, điều này khiến nhà họ Cố càng ngày càng thích Nguyễn Dao, nhất là giáo sư Cố, bà hận không thể để Tần Lãng cưới cô về ngay lập tức.

Tần Lãng cũng muốn nhanh chóng cưới Nguyễn Dao về, nhưng trong khoảng thời gian này Nguyễn Dao bận rộn xây dựng công xưởng, không có tâm tư yêu đương.

Bên ngoài mưa gió nổi lên khiến lòng người bàng hoàng, nhưng rất may trong thời gian ngắn cũng không lan đến căn cứ, mặc dù người ở căn cứ rất lo lắng nhưng vẫn làm việc như cũ.

Chuyện thứ hai chính là Lâu Tuấn Lỗi yêu đương rồi!

Ngày đó Lâu Tuấn Lỗi lao vào kí túc của Tần Lãng, trong tay cậu cầm một bức thư, kích động đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng: "Lãng ơi, Lãng ơi, tôi có tin tốt."

Tiếng của Tần Lãng miễn cưỡng truyền đến từ sân nhỏ của Nguyễn Dao: "Tôi ở bên cạnh."

Nghe vậy Lâu Tuấn Lỗi nhanh chóng xông sang bên cạnh: "Lãng ơi, anh nhanh chúc mừng tôi đi!'

Tần Lãng đang ở sân trồng rau giúp Nguyễn Dao, anh dùng cách lấy lòng này với mong muốn bản thân được lên làm chính thức: "Chúc mừng cậu cái gì?"

Lâu Tuấn Lỗi ưỡn ngực giống như một con khổng tước đắc ý nói: "Tôi có người yêu rồi! Ôn Bảo Châu, đồng chí Ôn đồng ý yêu đương với tôi rồi!"

Tần Lãng như bị sét đánh, cả người ngây ra: "Cái gì? Đồng chí Ôn đồng ý làm người yêu của cậu?"

Nguyễn Dao từ trong bếp đi ra cũng ngẩn người: "Cái gì? Em và Bảo Châu yêu nhau rồi?"

Tần Lãng quả thực vô cùng khiếp sợ, mắt anh mở lớn, miệng há ra, dáng vẻ có chút hài hước.

Vẻ mặt anh không tin tưởng hỏi lại lần nữa: "Ý của cậu là đồng chí Ôn đã đồng ý làm người yêu cậu?"

Lúc đầu Nguyễn Dao cũng rất khiếp sợ, nhưng nhìn dáng vẻ này của Tần Lãng cô đã đoán được tâm tư của anh, nhìn dáng vẻ của anh thiếu chút nữa không nhịn được cười.

Lâu Tuấn Lỗi không hiểu vì sao Tần Lãng lại kinh ngạc như vậy, nhưng lúc này trong lòng cậu đang vô cùng ngọt ngào: "Ừm, đồng chí Ôn đã đồng ý làm người yêu của tôi."

Hiện tại cậu cũng là người có người yêu, sau này cũng không cần khổ sở nhìn Tần Lãng khoe ân ái nữa rồi.

Tần Lãng lại một lần nữa giống như bị sét đánh: "Không phải hai người mới viết thư qua lại hai ba lần thôi sao? Nhanh như vậy đã xác định quan hệ rồi?"

Trước đó anh cũng không để trong lòng chuyện Lâu Tuấn Lỗi nói muốn theo đuổi Ôn Bảo Châu, anh thấy Lâu Tuấn Lỗi ngu ngốc, lại không biết cách lấy lòng đồng chí nữ, anh nghĩ chắc chắn đồng chí Ôn sẽ chướng mắt cậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận