Thập Niên 60 Đại Nữ Xưởng Trưởng

Chương 407. Phiên ngoại Đồ đàn ông chó yêu em 3

Chương 407. Phiên ngoại Đồ đàn ông chó yêu em 3


Tần Lãng nắm chặt đầu của sợi dây, ánh mắt khẽ quét qua đồng chí Lâm đang đứng phía đối diện, gật đầu với anh ta.

Đồng chí Lâm cũng gật đầu lại với anh, trên mặt lộ ra vẻ tự tin: “Kỹ sư Lãng, trên chiến trường không nhận cha con, lát nữa phải thất lễ rồi.”

Nghe giọng điệu như này, rõ ràng là cho rằng mình thắng chắc rồi.

Lời vừa dứt, liền nghe thấy giọng Tần Lãng vang lên: “Đồng chí Lâm, nhẫn của cậu rơi rồi kìa!”

Đồng chí Lâm nghe thấy lời này, vô thức nhìn xuống bên dưới, tay đang cầm dây kéo theo đó mà thả lỏng.

Kéo qua rồi.

Qua rồi.

Xong rồi.

Tần Lãng buông sợi dây ra, nhàn nhã nói: “Tôi thắng rồi, thừa nhận đi.”

Đám đông: ???

Đồng chí Lâm: ???

Đồng chí Lâm lúc này mới hoàn hồn, giọng điệu không phục mang theo vài phần ấm ức nói: “Kỹ sư Lãng, anh như vậy có được tính là dùng thủ đoạn để chiến thắng không không?”

Mọi người gật đầu đồng ý, kỹ sư Lãng chơi bẩn quá rồi!

Tần Lãng cười nhẹ: “Chiến tranh không ngại dối lừa, hơn nữa không có luật không được dùng mưu kế, không phải sao?”

Lúc này đám đông trong lòng thầm nghĩ: Để cưới vợ, kỹ sư Lãng thật sự rất cố gắng.

Tần Lãng quay đầu hỏi đoàn phù dâu: “Bây giờ tôi có thể vào đón dâu được chưa?”

Phù dâu bấy giờ cũng mới hoàn hồn, chỉ có thể gật đầu: “Có thể.” Dù sao thì bọn họ cũng không có nói không được dùng thủ đoạn, kỹ sư Lãng cũng xem như không vi phạm nội quy.

Không chỉ không vi phạm nội quy, trong mắt những cô nàng chưa kết hôn ở đây, Tần Lãng vừa đẹp trai vừa thông minh, thật sự quá mê mẩn rồi, bọn họ mong rằng chồng tương lai của mình cũng tuyệt vời được như Tần Lãng.

Vừa nhận được sự đồng ý của phù dâu, Tần Lãng lập tức tiền vào phòng đón Nguyễn Dao.

Trong phòng, các cô dâu mặc trên mình lễ phục màu đỏ, mặc áo khoác quân đội, trang điểm kĩ lưỡng, ai cũng xinh đẹp hơn so với bình thường, lúc này bọn họ đang mong chờ, bàn tán sôi nổi ai sẽ là người đầu tiên bước vào.

“Tôi cũng cho rằng là đồng chí Lâm, chống đẩy và kéo co đều phải dùng sức lực, đồng chí Lâm người vừa cao to, lại có sức mạnh, tôi đoán anh ấy sẽ là người đầu tiên bước vào.”

“Tôi cũng cảm thấy vậy, mọi người xem mặt Tiểu Đào vui đến mức như thế nào kìa.”

Cô nàng tên Tiểu Đào, chính là cô dâu của đồng chí Lâm, nghe mọi người nhắc đến tên chú rể của mình, mặt ngại ngùng đỏ hết lên, hai má đỏ hây hây.

Tuy nhiên trong lòng cô ấy cũng cho rằng chú rể của mình sẽ đến đón cô ấy đầu tiên, dù sao anh ấy cũng là người khỏe khoắn, lúc ôm cô chỉ cần dùng một tay là có thể nhấc bổng cô lên.

Nguyễn Dao cũng trang điểm giống như mọi người, năm này thiếu thốn, cộng thêm tiến hành cách mạng văn hóa, mọi người đều cố gắng tiết kiệm hết mức có thể, chỉ là cô mặc chiếc áo khoác quân đội này, giống như một chú chim công, lộ ra vẻ kiều diễm.

Quả nhiên là khí chất áp bức người khác.

Lúc này Nguyễn Dao đang cười đùa, Ôn Bảo Châu ngồi bên cạnh vỗ vai cô: “Nguyễn Dao, cô cảm thấy ai sẽ là người đầu tiên bước vào?”

Nguyễn Dao không do dự trả lời: “Tần Lãng.”

Đồng chí Lâm chắc chắn là người to khỏe nhất ở đây, nhưng cô tin rằng Tần Lãng nhất định sẽ có cách là người bước vào đầu tiên.

Ôn Bảo Châu đối với khẳng định chắc nịch của cô, lại bỗng nhiên lo lắng nói: “Kỹ sư Lãng thông minh như vậy, chẳng trách cậu lại có niềm tin như vậy, mình lo lắng mình sẽ là người cuối cùng được rước đi quá.” Như vậy sẽ rất mất mặt.

Cô ấy lo lắng như vậy không phải là không có cơ sở, Lâu Tuấn Lỗi là đứa trẻ sinh non, cơ thể khá yếu đuối.

Cùng với tiếng bàn tán ríu rít, tiếng bước chân ngày càng gần rồi, trong lòng các cô dâu vô cùng hồi hộp.

Trong phòng còn sót lại vài phù dâu, đều là những cô gái mười mấy đôi mươi, thích nhất là vui đùa, vừa nhìn thấy chú rể tiến vào, liền đeo lên đầu cô dâu khăn trùm đầu màu đỏ.

Thế là khi Tần Lãng vừa tiến vào, nhìn thấy một hàng dài các cô dâu mặc áo quân đội, đầu đội khăn đỏ.

Một trong số các phù dâu lên tiếng: “Chúc mừng kỹ sư Lãng, anh là chú rể đầu tiên bước vào đây, anh hay xem trong tám cô dâu ở đây, ai là vợ của anh, nếu chọn sai, chỉ có thể quay lại kia xếp hàng.”

Mẹ kiếp!

Lấy vợ tuy phải trèo đèo lội suối, thật sự quá khó khăn rồi, những chú rể bên ngoài trong lòng thầm kêu khổ.

Nhưng đám đông lại bắt đầu nhộn nhịp, được xem trò vui cũng là một việc tốt.

Tần Lãng vẻ mặt lạnh nhạt, dường như không bị yêu cầu này dọa sợ, chỉ thấy anh nhìn qua tám cô dâu một lượt, sau đó liền tiến tới chỗ Nguyễn Dao đứng.

Phù dâu thấy anh nhanh vậy đã tìm ra rồi, có chút không can tâm: “Kỹ sư Lãng, đừng nói chúng em không nhắc anh trước, anh mới nhìn một lần đã chọn, lát nữa chọn sai rồi sẽ hối hận không kịp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận