Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 231:

Chương 231:Chương 231:
Bà Kha kinh ngạc đến ngây ngốc: "Con nói cái gì cơ? Kết hôn? Hai đứa định kết hôn?" Trời ơi, bà nào có vui mừng, mà là sợ hãi ấy chứ. Mặc dù bà hi vọng con trai và Tiếu Tiếu kết hôn, nhưng cũng nhanh quá đi thôi. Con trai bà là người nhanh nhẹn như vậy hả?
Vu Tiếu cười: "Việc này vẫn phải nhờ anh Cảnh Dương giải thích cho bác gái."
Kha Cảnh Dương nói: "Mẹ, con và Tiếu Tiếu bàn bạc rồi, trước mắt chúng con không có đối tượng. Hơn nữa chúng con cũng không phản cảm về đối phương, mẹ lại thích cô ấy, vì vậy chúng con bằng lòng yêu đương." Kha Cảnh Dương EQ cao, lời nói rất có trình độ, dường như đang nói với bà Kha rằng, vì mẹ thích nên con mới bằng lòng yêu đương.
Bà Kha hy vọng con trai lấy một người con trai bằng lòng lấy. Chỉ cần là người con trai bằng lòng lấy, cho dù con dâu có không thích bọn họ, bà cũng có thể bao dung được, nhưng mà, con trai có thể lấy một người bà vừa ý, vậy thì càng tốt hơn. Bà vừa ý với Vu Tiếu, qua nói chuyện với Vu Tiếu, bà vừa ý lời nói của Vu Tiếu, vừa ý thân phận, học thức và cả tính cách của Vu Tiếu. Nhưng mà: "Hai đứa yêu đương mẹ đương nhiên vui mừng, mẹ cũng hy vọng hai đứa sớm kết hôn, nhưng mà.. nhưng mà đột nhiên bàn chuyện kết hôn, quá bất ngờ đi."
Kha Cảnh Dương nói: "Vốn không nhanh như vậy, nhưng bởi vì chuyện của nhà họ Khương, vì vậy mới bất ngờ như này. Tiếu Tiếu không thể ở đây được nữa, nếu như xin sang đại đội sản xuất khác cũng phiền phức, nếu đã như vậy không bằng bọn con trực tiếp kết hôn. Cô ấy có thể chuyển luôn hộ khẩu sang, cũng bớt những chuyện phiền phức. Đương nhiên, mặc dù chúng con chuẩn bị kết hôn, nhưng sẽ không nhanh như vậy, ít nhất phải hai tháng, con còn phải viết báo cáo kết hôn nữa." Nhưng mà Vu Tiếu là người nhà quân nhân, lại là con gái liệt sĩ, chắc báo cáo sẽ không có vấn đề gì đâu.
Bà Kha nghe thấy phải hai tháng nữa, tính ngày: "Vậy tháng hai sang năm, có vài thứ cần chuẩn bị chắc vẫn kịp." Ngoài lúc ban đầu bị kinh sợ, thì sau đó bà lại vui mừng: "Vậy bao giờ Tiếu Tiếu đến ở nhà chúng ta? Bây giờ đến ở không hay lắm, dễ bị người khác nói ra nói vào, nhưng Tiếu Tiếu ở đây mẹ lại không yên tâm.”
Kha Cảnh Dương nói: "Việc này con đã bàn với đại đội trưởng Ao Tử Sơn rồi, hành vi ngày hôm nay của nhà họ Khương có thể cấu thành tội uy hiếp dọa nạt, việc này nếu báo cảnh sát, không đám nói là ngồi tù gì đó, nhưng giam giữ mười ngày nửa tháng thì khó tránh khỏi. Chúng ta có thể tha cho người nhà họ Khương, nhưng đại đội trưởng phải đảm bảo người nhà họ Khương không được gây phiền phức cho Tiếu Tiếu nữa." Vu Tiếu không ngờ vẫn còn có chuyện này: "Việc này được không? Người nhà họ Khương mặc dù cố ý, nhưng lúc đó hành vi của bà nội Khương chúng ta không có bằng chứng, cho dù anh có nhìn thấy, nhưng thân phận của anh đặc biệt không thể làm nhân chứng. Hơn nữa, cho dù bọn họ đến đây gây sự, nhưng cảnh sát bên đó chắc chắn sẽ không định tội cho bọn họ." Nếu như Kha Cảnh Dương không có quan hệ gì với cô, có lẽ anh có thể làm nhân chứng. Nhưng giờ anh là chồng chưa cưới của cô, không thể làm nhân chứng được nữa. Vả lại, tình hình lúc đó, hành động của bà nội Khương quả thực không dễ định nghĩa, chỉ cần bà nội Khương không thừa nhận, ai có thể chứng minh được bà ta cố ý chứ?
Kha Cảnh Dương nói: "Có thể định tội cho bà ta hay không là chuyện khác, nhưng đủ để cảnh cáo bọn họ là được rồi. Đương nhiên, nếu như em muốn báo cảnh sát về việc này, anh cũng sẽ ủng hộ em."
Vu Tiếu nói: "Thôi bỏ đi" Không phải cô là thánh mẫu, mà là nhốt mười ngày nửa tháng cũng chẳng được ích gì. Hơn nữa làm sự việc lớn lên không có chỗ nào tốt cho cô cả, ke đầu sỏ gây chuyện Khương Đại Phát đã bị xử phạt thích đáng, vậy là tốt rồi. Đương nhiên, nếu người nhà họ Khương lại đến, vậy cô sẽ không bỏ qua như vậy đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận