Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 326:

Chương 326:Chương 326:
Vu Tiếu nói: "Nhà mẹ đẻ của em ở huyện li X, nhà chồng ở Công xã Đại Phong, tùy quân đến Quân khu Bắc Cảng. Chị Chương thì sao?"
Chương Tiểu Phân cũng không ngờ chồng của Vu Tiếu lại là quân nhân. Hôm đó, mặc dù Triệu Nguyệt Nguyệt giới thiệu Vu Tiếu với mọi người, nhưng mà cũng không nói đến hoàn cảnh của Vu Tiếu, cho nên lúc này Chương Tiểu Phân mới hơi ngạc nhiên. Nhưng cũng chỉ hơi ngạc nhiên một chút thôi, Chương Tiểu Phân cũng là người huyện li điều kiện gia đình cũng tốt, cho nên cũng không có suy nghĩ đặc biệt gì đối với quân nhân. Nhưng mà khi nhắc tới thân phận người huyện lị của mình, giọng nói của cô ta cũng mang theo một chút kiêu ngạo: "Chị là người bản địa, nhà của chị là đường Thiên Thông, nếu nói ở đây thì không có gì là chị không biết cả."
Vu Tiếu vừa nghe vậy, ánh mắt liền sáng lên: "Vậy chị Chương biết nhà máy hải sản ở đâu không?"
Chương Tiểu Phân nói: "Tất nhiên là biết rồi, đừng nói huyện li bên này, ngay cả thành phố Y của chúng ta, nhà máy hải sản Bắc Cảng đều rất nổi tiếng, đó là một trong những đơn vị hàng đầu, là bát sắt* đó. Nhất là nhà máy hải sản Bắc Cảng còn có phúc lợi rất tốt, ít nhất mỗi tháng đều được ăn thịt cá." Thịt cá thịt heo đều là những loại thịt xa xỉ ở thời đại này: "Tính ra, hôm nay em đến báo cáo thực sự đúng lúc, hôm nay nhà máy hải sản Bắc Cảng đưa một lô hải sản tới đây, hôm nay có thể ăn hải sản. Đúng rồi, hôm nay em đã mua phúc lợi của nhân viên chưa? Mỗi người chúng ta có thể mua nửa ký hải sản." Đây là chuyện được cấp trên cho phép, mỗi tuần sẽ có một lô hải sản, mỗi nhân viên bọn họ đều có thể mua nửa ký, đây là vì chỗ bọn họ ít người nên mỗi người mới có thể mua nửa ký. Nếu như có nhiều người sẽ không có cái phúc lợi này.
(*Bát sắt: công ăn việc làm ổn định (ví với chức vị, nghề nghiệp vững chắc. )
Vu Tiếu nghe vậy lập tức nói: "Thật không ạ? Vậy em đi xem một chút, cũng lâu rồi em không ăn hải sản. Chị Chương, có hải sản gì vậy ạ?"
Chương Tiểu Phân: "Đi, chị dẫn em đi xem, các loại đều có, có tôm cá các loại, em xem rồi chọn. Nhưng mà những thứ chúng ta được chọn đều có giới hạn, loại tốt nhất là để tiệm cơm dùng, không được chọn."
Vu Tiếu nói: "Em biết, chuyện đó là dĩ nhiên rồi."
Hậu cần có hai người phụ nữ lớn tuổi đang rửa rau, hải sản đã rửa sạch được để trong chậu gỗ đặt bên cạnh, những hải sản này được dùng để nấu vào buổi trưa. Các nhân viên có thể mua những thứ chưa rửa ở bên kia.
"Thím Miêu, thím Phương." Chương Tiểu Phân gọi một tiếng. Nhưng mà cũng chỉ gọi vậy thôi, nhân viên quét dọn và rửa thức ăn ở đây đều làm nhân viên tạm thời, nhân viên thử việc, tiền lương chỉ bằng một nửa lương chính thức, hơn nữa cuối năm không có phúc lợi. Mặc dù cuối năm không có phúc lợi, nhưng phúc lợi mua nửa ký hải sản mỗi tháng vẫn có, dù sao phúc lợi hải sản cũng cần mình bỏ tiền ra mua.
" y da, Tiểu Phân à, vị đồng chí này là?" Thím Miêu hỏi. Gương mặt già nua nở một nụ cười hiên lành, nhìn qua rất thân thiện.
Chương Tiểu Phân giải thích: "Đây là Vu Tiếu, là người tiếp nhận vị trí công tác của chị Triệu, không phải hôm nay có hải sản sao? Cháu mang cô ấy đến xem. Phúc lợi hải sản đều ở trong này ạ?"
Thím Miêu: "Deu ở đây cả, mọi người ở văn phòng đều chưa mua, các cháu xem rồi chọn."
Vu Tiếu: "Cảm ơn thím Miêu."
Số hải sản chất đống ở đó không nhiều lắm, nhưng mà cũng không ít, ít nhất thì vẫn đủ cho mỗi người mua nửa ký. Vu Tiếu nhìn, trước đây cô không biết nấu cá, lúc đó nhà họ Vu không có cá, cho nên bà nội Vu cũng không dạy. Thật ra trong trí nhớ của nguyên chủ từng xuất hiện cá, nhưng cá đó là Dư Phương làm, không phải nguyên chủ làm. Cũng may khoảng thời gian trước ở nhà họ Kha, cô bắt được rất nhiều cá, cho nên lúc bà Kha nấu, cô cũng học được không ít.
Khi mua cá, cô chọn một con cá vàng lớn nhất, cũng chính là cá hoa vàng. Nửa ký cá hoa vàng được hai con, vừa du ăn một bữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận