Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện
Chương 373:
Bà Kha lắc đầu nói: "Lần này cho Tiểu Hoa, lần sau dâu nhà thằng hai, thằng ba, thằng tư đều mang thai thì sao?”
Vu Tiếu giải thích: "Tháng nào đơn vị của Cảnh Dương cũng phát phiếu thịt. phiếu công nghiệp, phiếu vải và các phiếu khác. Ở đơn vị của con cũng vậy, chúng con đem đổi mấy phiếu ít dùng thành phiếu thịt, mỗi tháng cũng tích được phiếu thịt ba ký rưỡi đến bốn ký, cho nên lần này Tiểu Hoa mang thai thì đưa cho Tiểu Hoa, lần sau có cháu dâu khác mang thai thì cũng đưa chừng đó, chúng con vẫn bỏ ra được. Chỉ là cực khổ cha mẹ mỗi tháng phải ăn ít đi nửa ký thịt."
Dù bà Kha thương con trai út nhất, nhưng vẫn có tình cảm với những người con trai khác. Nghe Vu Tiếu nói vậy, bà nhịn không được nói: "Thật sự nhiều như vậy hả?"
Vu Tiếu nói: "Dạ, trong tay con vẫn còn phiếu thịt một ký, tháng này không dùng hết thì sẽ quá hạn sử dụng. Chờ lát nữa con đưa cho mẹ, mẹ cũng không cần lo lắng, giống như tiệm cơm quốc doanh của con vậy, nội bộ mua không cần dùng phiếu thịt, nhưng chỉ có thể mua mấy lạng. Hơn nữa, con có quen biết với người cung cấp thịt ở xưởng thịt, ngày thường mua một ít cũng không cần phiếu, chúng con vẫn có thịt ăn." Cũng không phải là Vu Tiếu hào phóng, tuy một tờ phiếu thịt đối với cô không là gì cả, nhưng chủ yếu vẫn là bốn chị dâu nhà họ Kha làm người không tệ.
Tối qua bọn họ còn đặc biệt gọi cô đến để bàn bạc về tiệc sinh nhật của người lớn trong nhà, cũng đủ thấy lòng hiếu thảo của bọn họ đối với ông nội và cha mẹ. Cho nên mỗi tháng chỉ cấp một phiếu thịt mà thôi, lại có thể khiến bọn họ đối xử với người lớn càng tận tâm hơn, đã biết vậy thì tại sao lại không làm? Vu Tiếu chợt nhớ đến ông nội Vu và bà nội Vu, nếu bọn họ cũng ở đây thì tốt quá, phiếu thịt mà cô mua được từ hệ thống đều là phiếu địa phương, gửi qua bên đó cũng không dùng được.
Chờ đã, nếu mua phiếu trên hệ thống thì trên đó có mục chọn địa phương không nhỉ? Vu Tiếu nghĩ đến đây, âm thầm quyết định lát nữa sẽ nghiên cứu một chút.
Sau khi ăn sáng xong, Vu Tiếu về phòng lấy hai tấm phiếu thịt còn sót lại của tháng này đưa cho bà Kha. Bà Kha dọn dẹp nhà cửa xong thì cầm phiếu thịt đến nhà con trai cả.
Vu Tiếu nhàn rỗi không có việc gì làm bèn đi bộ trong sân, vừa đi vừa rà soát cửa hàng hệ thống. Giống như suy nghĩ lúc nãy của cô vậy, trên giao diện cửa hàng có mục chọn địa phương mua phiếu. Nếu cô không chọn thì hệ thống sẽ tự động điền thông tin địa phương, cô mua phiếu ở nơi nào thì phiếu sẽ thuộc quản hạt của địa phương đó. Vậy nếu cô muốn mua phiếu ở huyện X thì sao?"
Sau khi Vu Tiếu thử thì thấy được . Nhưng giờ đã là hạ tuần tháng năm rồi, không thích hợp mua phiếu rồi lại gửi đi, Vu Tiếu quyết định chờ đến ngày một tháng sáu mới gửi, như vậy thì dù quá trình gửi có chậm vài ngày thì ông bà nội vẫn còn nhiều thời gian để sử dụng. Về phần nguồn gốc của phiếu thì ông nội Vu và bà nội Vu cũng không thể sang tận đây để hỏi cô, dù là gửi thư đến hỏi thì cô cũng có thể nói là mình đổi với đồng hương. Đã có phiếu thịt thì dù hai ông bà mua ăn chung với cả nhà, ít nhiều vẫn có thể ăn mấy miếng để bồi bổ thân thể. Còn nếu đưa tiền thì sợ ông bà không nỡ tiêu pha, nói không chừng lại giống như lúc cô kết hôn vậy, hai người lại mượn cớ khác gửi trả lại.
"Tiếu Tiếu..."
Trương Vân Đóa và bà Trương đã đến, hai người xách theo giỏ, mặt trên giỏ được phủ một tấm vải, nhìn không ra bên trong đựng gì, nhưng cũng không khó thấy chiếc giỏ vừa đầy vừa nặng, bởi vì tấm vải cũng cộm lên rồi.
"Thím, Vân Đóa, hai người đến rồi." Vu Tiếu vội mời cả hai vào nhà ngồi: "Nhanh vào nhà ngồi." Sau đó cô rót nước mời hai người uống.
Bà Trương đặt giỏ xuống, mặt mày kích động nói: "Thanh niên trí thức Vu à, thật sự cảm ơn cháu quá, không chỉ giới thiệu đối tượng cho Vân Đóa mà còn giới thiệu công việc cho nó nữa." Dù có tạm thời thì đó cũng là công việc tốt, bà nói tiếp: "Thật sự cảm ơn cháu lắm." Bà cảm động đến mức hai mắt đỏ hoe, dù là thân thích cũng không tốt được như vậy.
Vu Tiếu vội kéo tay bà ấy và nói: "Thím quá khen rồi, cháu và Vân Đóa là bạn bè, nếu thấy công việc thích hợp thì tất nhiên sẽ giới thiệu cho cô ấy rồi, chỉ cần cô ấy không chê làm việc dưới quyền cháu là được rồi."
Bà Trương nói: "Sao có thể chê được, đây là công việc tốt biết mấy, chỉ cần đưa ra thì chắc sẽ có người muốn giành, nếu không phải cháu nhớ đến Vân Đóa thì làm gì đến lượt con bé chứ." Bà Trương là một người hiểu chuyện. Tối qua lúc ăn cơm, con gái vừa nói chuyện này khiến cả nhà đều chấn động. Nói thật lòng, dù là ai cũng không ngờ thanh niên trí thức Vu sẽ giới thiệu công việc cho con gái của bà. Tuy giới thiệu đối tượng cũng là ngạc nhiên ngoài ý muốn, nhưng không đến mức chấn động, giới thiệu công việc thì lại khiến người người khiếp sợ, dù sao nhà họ Kha vẫn còn người khác, nhưng thanh niên trí thức Vu lại giới thiệu công việc tốt như vậy cho con gái của bà ấy.
Cho nên hôm qua cả nhà đã bàn bạc hết rồi, hôm nay mang đến ba kí trứng gà và một con gà mái đã vặt sạch lông.
Vu Tiếu có thể hiểu được phản ứng của bà Trương, người ở thời đại này đều như vậy. Cô an ủi bà ấy mấy câu, bà ấy mới dan dần thôi kích động, và nói: "Thanh niên trí thức Vu, vậy đến lúc đó Vân Đóa sẽ sống ở đâu?"
Vu Tiếu suy nghĩ một chút rồi nói: "E là phải thuê phòng ở thị trấn, cháu phải đến tiệm cơm quốc doanh xem tình huống trước, nếu tiệm cơm có ký túc xá thì cháu sẽ sắp xếp cho Vân Đóa vào đó ở, nếu không có thì phải thuê phòng. Nhưng việc thuê phòng không cần gấp, có thể đến nhà khách của bộ đội ở tạm mấy ngày, không phải Vân Đóa là bạn gái của Xa Bình sao? Có ở nhà khách bộ đội mấy ngày cũng không sao. Chờ sau này kết hôn với Xa Bình thì có thể vào đơn vị ở rồi."
"Ôi chao, sao có thể nhanh như vậy chứ." Trương Vân Đóa vừa nghe nhắc đến chuyện kết hôn thì lập tức đỏ mặt ngượng ngùng.
Tại nhà con trai cả nhà họ Kha.
"Mẹ, sao mẹ lại đến đây?" Chị dâu cả Kha vừa thấy bà Kha đến thì trong lòng chợt lúng túng, đồng thời còn mang theo một chút mong đợi, chẳng lẽ mẹ chồng đem bánh bao thịt đến ư? Nhưng rõ ràng là không phải, trên tay mẹ chồng chẳng có gì cả.
"Mẹ."
"Mẹ."
Chị dâu hai và chị dâu ba nhà họ Kha cũng lần lượt chào hỏi.
Bà Kha bỗng thấy kỳ quái, sao hôm nay vợ thằng hai với vợ thằng ba đều ở nhà thằng cả vậy, bà bèn hỏi: "Mấy đứa định ăn tết à?"
Chị dâu hai nhà họ Kha vội nói: "Không phải đâu mẹ, hai ngày nay không bận nên đến nhà anh cả ngồi một chút ạ." Chị dâu ba nhà họ Kha cũng gật đầu tỏ ý phải.
Bà Kha cũng không nói nhiều, duỗi tay móc ra một tấm phiếu thịt nửa ký và nói: "Cho chị này, đây là phiếu thịt Tiếu Tiếu đưa, con bé nói Tiểu Hoa đang mang thai cần phải bồi bổ, bắt đầu từ tháng này cho đến khi Tiểu Hoa ra tháng, mỗi tháng đều đưa một phiếu thịt nửa ký, đây chính là con bé tiết kiệm cho đấy."
"Cảm ơn mẹ." Chị dâu cả nhà họ Kha duỗi tay nhận phiếu thịt, cả người như đang lọt vào sương mù.
Chị dâu hai và chị dâu ba nghe vậy thì hâm mộ lắm. Bình thường bọn họ muốn ăn thịt cũng không có phiếu thịt. Bằng không mỗi tháng một lần, chi ra tám hào mua nửa ký thịt để cả nhà bồi bổ cũng không tiếc.
Chị dâu cả Kha chợt bừng tỉnh, hẳn là sáng nay qua bên đó mới khiến em dâu nghĩ đến chuyện cho phiếu thịt. Tuy không ăn được bánh bao thịt nhưng một chuyến này cũng không hề uổng công. Chị dâu cả Kha chưa từng nghĩ đến chuyện nhờ Vu Tiếu mua thịt, cho phiếu thịt đã đủ tốt lắm rồi, để thím nhỏ mua thịt cho cháu chắt với con dâu thì rõ là mơ mộng hão huyền.
Bà Kha lại nói với hai nàng dâu còn lại: "Tiếu Tiếu đã nói rồi, sau này nhà ai có phụ nữ mang thai, mỗi tháng con bé sẽ gửi nhà đó một tấm phiếu thịt nửa ký."
Chị dâu hai và chị dâu ba nhà họ Kha cũng mừng húm. Bởi vì năm nay anh hai Kha mới ba mươi tư tuổi, con gái đầu của bọn họ mới mười bốn, con trai thứ hai Kha Giang Hà mới tám tuổi, chờ con dâu mang thai còn không bằng tự mình mang luôn đi. Dù sao tương lai bọn họ vẫn có phần.
Tình huống của nhà chị dâu ba còn gay go hơn chị dâu hai, anh ba Kha và anh tư Kha là anh em sinh đôi, năm nay đều đã ba mươi, tuy thai đầu của chị dâu ba là con trai, những năm nay Kha Giang Nhất mới có bảy tuổi, còn nhỏ hơn cả Kha Giang Hà, cho nên chờ Kha Giang Nhất lấy vợ mang thai thì thà chị ấy tự mình mang thai còn nhanh hơn.
Trong số mấy đứa con trai nhà họ Kha, anh cả Kha ba mươi chín tuổi là người giỏi sinh nhất. Không chỉ sinh bốn đứa con, mà con dâu cả nhà đó cũng mang thai lần hai rồi, con trai thứ hai cũng đến tuổi làm mai.
Anh cả Kha tuổi này đã lên chức ông nội khiến may anh em khác trong nhà hâm mộ muốn chết.
Chị dâu hai nhà họ Kha: "Cảm ơn mẹ, con sẽ nỗ lực hơn, tranh thủ sinh thêm một đứa nữa."
Chị dâu hai nhà họ Kha nói nhanh, lời này vừa ra miệng đã chọc cho bà Kha bật cười: "Chị đã một bó tuổi rồi muốn lăn lộn gì nữa."
Chị dâu hai rất không thích nghe lời này, chị ta mới ba mươi ba tuổi, phụ nữ ba mươi ba tuổi không thể sinh hoạt vợ chồng rồi ư? Hai vợ chồng cố gắng một chút thì se có thai thôi. Chị dâu cả và chị dâu ba cũng nhịn không được cười ra tiếng.
Chị dâu cả Kha: "Mẹ à, sắp tới con muốn làm mai cho thằng hai, mẹ có quen người nào không?" Năm nay Kha Giang Hoa đã mười bảy tuổi rồi, trước tiên làm mai, để hai đứa nó qua lại một năm, chờ năm sau hoặc năm sau nữa cưới là vừa.
Bà Kha nói ngay: "Không có, chị tự mình xem xét đi, lúc trước Giang Quốc cưới vợ thì mẹ đã nói rồi, mẹ chi phụ trách chuyện cưới ga của con trai con gái, không phụ trách chuyện cưới gả của cháu trai cháu gái." Bà Kha rất thông suốt, lỡ như hôn nhân của cháu trai cháu gái không tốt mà trách bà thì sao? Bà nói tiếp: "Vẫn là câu nói đó, lúc chọn đối tượng cho con cái, không chỉ nhìn nhân phẩm của đối phương mà còn phải nhìn gia đình của nó nữa, phàm là gia đình bừa bãi thì không thể kết thông gia."
Chị dâu cả Kha: "Mẹ à, con hiểu được."
Nhắc đến chuyện Kha Giang Hoa phải làm mai, chị dâu hai thở dài: "Con gái nhà con cũng mười bốn rồi, cũng làm mai được rồi."
Bà Kha: "Xem đối tượng sớm một chút cũng tốt, một người hai người không được thì có thể xem ba người bốn người, nhìn trúng rồi thì qua lại mấy năm, thấy ổn thì kết hôn, không ổn cũng có thể từ hôn." Nói đến đây, bà Kha chợt nghĩ, nếu là con gái thì có thể nhờ vợ chồng con út giới thiệu cho mấy cậu chàng ở đơn vị, sau này cháu gái làm quân tẩu rồi, cuộc sống cũng de thoải mái hơn. Nhưng bà Kha cũng không nói ra, chỉ là một suy nghĩ chợt lóe trong đầu mà thôi.
Chị dâu hai nhà họ Kha: "Sao có thể từ hôn được? Mất mặt lắm."
Bà Kha trợn trắng mắt, cũng không phản bác: "Mẹ về đây, mấy đứa nói chuyện tiếp đi." Lúc trẻ bà đã gặp nhiều trường hợp lớn, do đó cách nghĩ cũng không giống với người khác. Theo bà thì hai người sống với nhau mà suốt ngày mắt to trừng mắt nhỏ thì chi bằng từ hôn đi. Giống như việc bà ép con trai đi xem mắt vậy, nhưng bà sẽ không ép nó kết hôn, sẽ không cưỡng ép con trai quyết định đối tượng ngay, bởi vì cuộc sống là của hai người, con trai thích mới là chuyện quan trọng nhất.
Bà Kha vừa về nhà thì thấy trong sân đang đỗ một chiếc xe đạp, lại nghe thấy tiếng nói chuyện truyền ra từ nhà chính, bèn lớn giọng hỏi: "Tiếu Tiếu à, trong nhà có khách sao?"
"Mẹ của Tiếu Tiếu đã về rồi à." Bà Trương đứng dậy đi ra cửa, nhiệt tình như bà mối.
Bà Kha bị một tiếng mẹ của Tiếu Tiếu chọc cho vui vẻ, cũng cởi mở nói: "Mẹ của Vân Đóa đấy à, hai mẹ con đến chơi sao?" Bà biết hai người họ đến làm gì, dù sao con dâu cũng nói hết chuyện ở tiệm cơm cho bà biết rồi: "Mau vào nhà ngồi, tôi lấy bánh quy cho mọi người ăn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận