Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 52:

Chương 52:Chương 52:
Ngoài ra, cô cũng chăm chỉ học nấu nướng với bà nội Vu. Không có biện pháp, sau khi xuống nông thôn, cô phải lợi dụng tài nguyên có hạn để khiến cuộc sống của mình tốt hơn một chút. Giống như dưa muối đậu cô-ve, khoai tây xào đều là món ăn thường thấy ở nông thôn, nếu không học nấu vài món, cuộc sống sau này không cách nào trải qua. Dù sao cô cũng không phải nguyên chủ, dù cô có ký ức của nguyên chủ nhưng thứ mà nguyên chủ biết làm qua tay cô cũng loạn xị hết cả lên. Bởi vì ký ức cũng giống như lý thuyết, khi bắt tay vào làm chắc chắn không thể nào như ý.
Trước khi Vu Tiếu đến, bên trong khoang xe đến đại đội sản xuất Ao Tử Sơn gồm có Châu Mật Hồng, Hàn Giản, Nhậm Sóc cùng với hai nữ đồng chí ngồi bên cạnh Hàn Giản và Nhậm Sóc, một người tên là Điền Tinh Tinh, một người khác gọi là Triệu Bảo Lan. Năm người bọn họ đều đến từ kinh đô, đây cũng là lí do tại sao bọn họ được sắp xếp ngồi chung một khoang. Bây giờ có thêm Vu Tiếu, hai nam bốn nữ tổng cộng là sáu người. Theo lý thuyết mà nói, trong khoang mới chỉ có sáu người, hẳn là nên hòa thuận nói chuyện phiếm với nhau mới đúng. Nhưng lúc này, Vu Tiếu và Châu Mật Hồng đang vui vẻ ăn cơm, Hàn Giản thì im lặng ăn cơm, Nhậm Sóc lại nhắm mắt dựa vào thành ghế nghỉ ngơi, sắc mặt có chút không tốt.
Về phần Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan, tuy bọn ho cũng đến từ kinh đô, nhưng lại không quen với Hàn Giản, Nhậm Sóc và Châu Mật Hồng. Nhưng trên đường từ kinh đô đến huyện X, xe lửa đã khởi hành hai ngày hai đêm. Trong hai ngày hai đêm đó, ấn tượng của Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan về Châu Mật Hồng cực tệ.
Vào lúc này, trong hai người bọn họ, một người ăn màn thầu khô khan, một người ăn trứng luộc nhạt nhẽo, ánh mắt lúc có lúc không quét về phía Châu Mật Hồng và Vu Tiếu. Tuy màn thầu được làm từ bột mì nhưng đã để hai ngày nên không chỉ khô mà còn lạnh nữa, mùi vị thật sự không ngon chút nào. Nhưng gia đình của hai người đều không giàu có gì cho cam, bọn họ không nỡ mua đồ ăn giá đắt gấp đôi trên xe lửa, cho nên mang theo bánh màn thầu và trứng luộc từ nhà tới, mới qua hai ngày, lại là mùa đông, màn thầu và trứng luộc tất nhiên sẽ không bị hỏng. Hơn nữa, đây là bánh màn thầu làm từ bột mì và trứng gà, dù đã lạnh nhưng cũng rất có mặt mũi.
Nhưng, một khi mùi thơm của thức ăn truyền đến từ bên cạnh, lại nghe bọn họ lúc có lúc không thảo luận món nào ăn ngon, Điền Tinh Tỉnh và Triệu Bảo Lan bỗng dưng cảm thấy trứng gà và màn thầu trong miệng không còn mùi vì gì nữa.
Điền Tinh Tinh thu hồi ánh mắt, vừa định nhét màn thầu nuốt không trôi vào túi xách, bỗng nghe thấy Hàn Giản ở bên cạnh mình mở miệng: "Đồng chí Nhậm, cậu sao vậy? Dạ dày không khỏe sao?" Sau khi Hàn Giản ăn cơm xong, lúc ngẩng đầu lên thì thấy Nhậm Sóc ôm dạ dày.
Vu Tiếu nghe vậy thì im lặng ăn cơm, không nói gì nữa, bởi vì cô biết tình tiết của tiểu thuyết lại bắt đầu rồi. Theo tình tiết trong tiểu thuyết, Nhậm Sóc bị bệnh đau dạ dày, Châu Mật Hồng đã biết chuyện này từ đời trước, vừa nghe Hàn Giản nói vậy, cô ấy lập tức đi rót nước nóng cho Nhậm Sóc, cũng nhờ vậy nên ấn tượng của Nhậm Sóc về Châu Mật Hồng bắt đầu thay đổi từ đây.
Nhậm Sóc và Châu Mật Hồng ở trong thế giới không có nữ chính xuyên sách chính là một đôi, cho nên Vu Tiếu chưa từng nghĩ sẽ chặn đứng duyên phận của bọn họ, hết thảy mọi chuyện đều để Châu Mật Hồng tự quyết.
Quả nhiên, Châu Mật Hồng vừa nghe Hàn Giản nói vậy thì lập tức ngừng ăn cơm. Cô ấy nhớ đến chuyện đời trước, sau khi đến Ao Tử Sơn, Nhậm Sóc không ở chung một chỗ với mọi người mà sống trong ngôi nhà chỉ có một bà cụ và một bé trai. Nguyên nhân là vì anh ta bị bệnh đau dạ dày, không thích hợp ăn chung với mọi người. Cũng bởi vậy, cô ay rất ít có cơ hội tiếp xúc với Nhậm Sóc, đối với tính cách của anh lại càng không hiểu gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận