Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 102: Phân Bua

Chương 102: Phân BuaChương 102: Phân Bua
Hàn Quốc Bân cười nói: "Lúc anh đến đón con, mẹ còn nói nó không chịu ăn, đến lúc đói không chịu được mới ăn một ít. Con như vậy là biết nhận người đấy."
Trần Nhu cười cười, xoa đầu con trai nói: "Đói bụng tất nhiên sẽ ăn, không đói bụng thì không ăn." Lại hỏi: "Mẹ không đi làm sao?"
"Chắc là chờ đến lúc chị dâu được đi lại rồi mới đi." Hàn Quốc Bân trả lời.
Trần Nhu gật đầu, đợi con ăn no rồi mới cho nằm xuống, tiểu gia hỏa ăn uống no đủ xong thì mơ màng sắp ngủ.
"Mau đi tắm còn nghỉ ngơi sớm." Trần Nhu nhắc Hàn Quốc Bân.
Hàn Quốc Bân tắm một cái thoải mái dễ chịu, xong xuôi còn giặt quần áo sạch sẽ mới quay về phòng.
Sau khi lên giường anh lập tức thò tay qua, Trần Nhu hiểu ý anh muốn gì, cười thanh, cô cũng nhớ nhung anh.
Hai người ân ái một lần rồi mới đi ngủ. Nửa đêm Trần Nhu thức dậy một lần xi tiểu cho tiểu Hàn Hàng, lại cho con ăn thêm một bữa, bấy giờ mới tiếp tục ngủ.
Ban đêm luôn phải dậy hai ba lần, nhưng Trần Nhu không bao giờ quấy rầy Hàn Quốc Bân. Anh sau nửa đêm đã phải cùng đại đội ra ngoài, đến khi hừng đông, cánh đàn ông đã thu hoạch được không ít lương thực.
Đây cũng là lý do vì sao công điểm của họ so với phụ nữ nhiều hơn gấp hai lần.
Tuy vậy các đồng chí phụ nữ cũng không nhàn rỗi hơn. Trời còn chưa sáng đã phải dậy nấu cơm sáng cơm trưa để lát nữa còn mang qua cho chồng mình.
Sau khi Hàn Quốc Bân đi làm, Trần Nhu ngủ thêm một lúc rồi mới dậy làm cơm sáng.
Bận việc đến 5 giờ rưỡi, tiểu Hàn Hàng đã dậy, Trần Nhu đổi tã sạch cho con rồi mới cho nó bú, sau đó nhanh chóng bế con sang nhà mẹ đẻ.
Giao cho mẹ mình rồi lại quay về nhà ăn bữa sáng. Ăn xong phần của mình mới bỏ cơm vào rổ rồi xách ra ruộng.
Cơm sáng nay là bánh hành trứng gà. Hàn Quốc Bân đã bụng đói kêu vang, ăn xong bánh thì uống thêm một cháo chén gạo kê, sau đó mới tiếp tục đi làm việc.
Trần Nhu đem rổ để dưới gốc cây đại thụ mọi người cùng để, cô còn lấy một cục đá bằng phẳng lót bên dưới, tránh cho có kiến bò vào.
Sau đó mới bắt đầu thu hoạch lương thực.
"Năm nay thu hoạch tốt hơn so với năm trước, đại đội trưởng nói, nếu ai biểu hiện tốt nhất, lấy được công điểm tối đa, đến lúc đó thu hoạch vụ thu xong rồi sẽ được thưởng trợ cấp thêm hai mươi công điểm!" Chu Trân nói.
"Nói lúc nào vậy?" Trần Nhu kinh ngạc.
"Vừa xong, trước lúc cô tới." Chu Trân liền nói.
"Năm ngoái thưởng mười công điểm, năm nay lại thưởng hai mươi, nhiều gấp đôi?" Trần Nhu kinh hỶ nói.
"Đúng vậy, nhiệm vụ năm nay thật khó khăn." Một người phụ nữ đứng bên cạnh cũng góp lời.
"Nhanh làm việc đi, mỗi ngày lấy sáu công điểm cũng không phải việc dễ dàng gì." Chu Trân liền nói.
Trần Nhu vì hai mươi công điểm thưởng kia, thực sự đã dồn hết sức lực mà làm.
Nhưng cũng chỉ có bên phụ nữ các cô mới có khen thưởng như vậy, bên nam thì không có. Trần Nhu năm nay lúc ở cữ đã bỏ lỡ nhiều công điểm như vậy, lần này tất nhiên là phải tranh thủ mà làm.
Vì vậy vào lúc thu bông, tốc độ của Trần Nhu thật sự rất nhanh, hơn nữa làm cũng sạch sẽ.
Đừng nhìn một tháng này cô chăm chút béo trắng ra, làm việc một chút cũng không sai lầm gì.
"Tốc độ của vợ Quốc Bân đã có thể đi thi đua rồi." Vợ Đại đội trưởng Trần Ái Đệ thấy Trần Nhu hăng say như vậy thì nói.
"Tôi thấy cô ấy một mình làm mà đã đuổi kịp hai người làm rồi. Tôi nói chứ, bên tổ phụ nữ chúng ta cao nhất cũng chỉ được sáu công điểm, đây là do cô ấy thiếu điểm phải không?" Một người phụ nữ lợi hại ngay lập tức tiếp lời.
Vị này năm ngoài cũng là người lấy được mười công điểm khen thưởng bên tổ phụ nữ.
"Đúng vậy, vì sao chúng ta bên này hạn mức cao nhất chỉ có sáu điểm, chúng ta có đồng chí kia làm việc nhanh vô cùng." Một người khác cũng nói.
"Tôi đây đi nói với đội trưởng!" Trần Ái Đệ nói.
Sau đó liền đi tìm chồng mình. Đại đội trưởng nghe nói vợ Quốc Bân làm việc rất tốt, còn không phân cao thấp với hai đồng chí nữ dẫn đầu.
Vì thế liền vung tay, ra quyết định bảy công điểm là cao nhất cho bên nữ.
Đối với Trần Nhu đang vùi đầu làm việc mà nói, việc này tự nhiên là miếng bánh có nhân từ trên trời rơi xuống. Tuy rằng cũng khiến người mệt mỏi hơn, thế nhưng dù có mệt nữa thì bảy công điểm vẫn phải lấy đến tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận