Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 106: Nói Thắng

Chương 106: Nói ThắngChương 106: Nói Thắng
Tống Hiểu Ngọc ở cữ vô cùng thư thái, mẹ chồng cô tự mình chăm sóc khi cô ở cữ, chăm sóc rất cẩn thận.
Bà Tống và chị dâu nhà họ Tống mang quà đến cửa thăm, đem bà Hàn khen lên tận trời, nói chưa từng nhìn thấy mẹ chồng nào tốt như bà.
Thật ra Bà Hàn có được cháu trai bảo bối thì tâm trạng cực kỳ vui sướng, nhưng bà cũng không định để con dâu cứ ở cữ như vậy.
Nhưng con trai út lại nói với bà là chị dâu thứ hai ở cữ tốt như thế, vậy thì sao vợ của anh ta có thể kém hơn chị dâu hai được? Nếu như người khác biết chuyện này thì sẽ nói hắn như thế nào? Chẳng lẽ để cho họ nói Hiểu Ngọc lấy hắn là không bằng nhà anh chị hai?
Hơn nữa Hiểu Ngọc là vợ của hắn, về sau sẽ phải chăm sóc cha mẹ lúc về già cùng với hắn. Hiểu Ngọc ở cữ tốt, không bị mắc bệnh sau khi sinh sản thì cũng coi như là giúp đỡ cho hắn rồi.
Đồ ăn đương nhiên cũng không thể kém, ăn ít thì sữa không đủ chất dinh dưỡng, như vậy sẽ không thể nuôi con trai béo trắng được.
Đến cuối cùng, bà Hàn liền cảm thấy tất cả đều là do nhà con thứ hai dẫn đầu!
Con dâu út ở cữ so với nhà con trai thứ hai kém, vậy thì con dâu út sẽ nghĩ như thế nào? Con dâu út còn là cô nương ở trấn trên, cũng kiếm được nhiều tiền hơn con dâu thứ hai.
Như vậy chẳng lẽ còn không xứng đáng được chăm sóc tốt khi ở cữ sao? Nếu như không bằng nhà con thứ hai thì trong lòng bà ta cũng cảm thấy không thoải mái.
Nghĩ đi nghĩ lại, bà Hàn quyết định chăm sóc tốt cho con dâu út khi ở cữ.
Cho nên bà Tống và chị dâu Tống sang đây thăm nhìn thấy, khen bà Hàn tới cười không ngừng được, trong lòng nghĩ là lần này đã để bà thông gia nhìn thấy bà ta chăm sóc con dâu tốt như thế nào, biết được con gái của bà ấy được gả đến nhà này là có phúc tới mức nào?
Trong thôn không tìm ra được người thứ hai chăm sóc con dâu tốt như bà đâu.
Tống Hiểu Ngọc còn tính toán chuyện khác, nhẹ nhàng than thở với Hàn Quốc Lâm: "Năm trước em nhận lời với mẹ, muốn làm quần áo mới cho cha mẹ, nhưng hiện giờ em mới sinh con trai, vải dệt lần này thật khan hiếm, Quốc Lâm, em sợ sẽ thất hứa với bố mẹ"
Hàn Quốc Lâm cũng không để ý, nói: "Chuyện này có gì đâu, còn không phải con trai anh mới được sinh ra sao? Bố mẹ vẫn còn có đồ để mặc, cất đi cho con trai dùng là được”.
Ngoại trừ những người đàn ông ngu hiếu thì sẽ có rất nhiều người đàn ông như vậy, sau khi cưới vợ có con thì hâu như tất cả mọi thứ đều sẽ để ý quan tâm gia đình nhỏ của mình hơn.
Trước khi kết hôn hiếu kính bố mẹ bao nhiêu thì sau khi có gia đình nhỏ riêng cũng đều lấy gia đình nhỏ làm chủ.
"Vậy anh sẽ nói với mẹ à?" Tống Hiểu Ngọc nhìn anh ta nói.
"Chuyện này không lớn, được, cứ để anh đi nói". Hàn Quốc Lâm gật đầu nói.
"Vậy anh định nói như thế nào?" Tống Hiểu Ngọc liền hỏi.
Hàn Quốc Lâm nhìn cô ta bằng ánh mắt khó hiểu: "Nói thẳng là được"
"Sao có thể nói thẳng được" Tống Hiểu Ngọc lườm anh ta một cái, nói thẳng thì sẽ thành bộ dáng gì?
Hàn Quốc Lâm liền hỏi cô ta muốn nói như thế nào, trong lòng Tống Hiểu Ngọc đã sớm nghĩ ra, liền nói với anh ta một lần, Hàn Quốc Lâm cảm thấy tâm tư của vợ mình thật sự không ít.
Nhưng vì con trai nên hắn cũng không thể không nói.
Hắn nói việc này với bà Hàn, không hổ là nhân viên ghi điểm, suy nghĩ nhanh nhẹn, hắn chải vuốt lại những lời Tống Hiểu Ngọc nói với mình một lần: "Hiểu Ngọc nói năm nay sẽ dùng phiếu vải tiết kiệm được để làm một bộ quần áo cho cha mẹ, nhưng hiện giờ Tư nhi mới sinh ra, thiếu cả tã và quân áo nhỏ, không bằng dùng vải làm quân áo cho Tư nhi trước?"
Hắn đã nghĩ ra cái tên này từ rất sớm, tên là Hàn Tư, nếu như sinh được một đứa con gái thì sẽ gọi là Hàn Thi.
"Vậy thì cứ giữ vải lại làm quần áo và tã cho Tư nhi, ngoài trời rất lạnh, chuẩn bị nhiều ta một chút" Bà Hàn liền nói.
"Nhưng Hiểu Ngọc không đồng ý, con khuyên mãi cũng không nghe, nói đã nhận lời với bố mẹ rồi". Hàn Quốc Lâm nói: "Nếu không thì mẹ đi khuyên nhủ Hiểu Ngọc đi?"
Bà Hàn vô cùng cảm động, liền đi vào phòng khuyên bảo con dâu đang "áy náy".
Bạn cần đăng nhập để bình luận