Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 110: Tiểu Hàng Hàng Không Sợ Người Lạ

Chương 110: Tiểu Hàng Hàng Không Sợ Người LạChương 110: Tiểu Hàng Hàng Không Sợ Người Lạ
Vừa thấy liền cười: "Đứa bé được chăm sóc rất tốt."
Tiểu Hàn Hàng cũng không sợ người lạ, còn cười với anh ta, cười đến mức trong lòng anh ta chỉ nhanh chóng muốn kết hôn thôi.
Sau đó làm một ít kiểm tra đơn giản, thử nhĩ lực, lại kiểm tra tay chân, tất cả mọi mặt đều không có vấn đề gì.
"Không có vấn đề øì, là một tiểu tử béo tốt, về sau nhất định sẽ có tiền đồ." Bác sĩ trẻ nói.
Trần Nhu gật đầu: "Cảm ơn bác sĩ." Sau đó mới hỏi chuyện mình băn khoăn, không hề đỏ mặt chút nào: "Tôi muốn mua bao cao su loại lớn nhất."
Bác sĩ có hơi ngượng ngùng, nữ đồng chí này đúng là lời gì cũng dám nói. Hơn nữa chồng cô lại có tiền vốn như vậy sao, còn muốn loại lớn nhất.
Bác sĩ trẻ không nói gì, chỉ từ trong ngăn kéo lấy ra mấy cái đưa cho cô.
Chỉ mấy cái vậy làm sao đủ? Trần Nhu nói: "Lấy cho tôi nhiều một chút. Ngày thường bận rộn, khó có khi mới đến đây được một chuyến."
"Lấy như vậy nhiều làm gì, dùng xong rồi rửa sạch đi, để lần tiếp theo mà dùng." Anh ta nói.
Tuy rằng bác sĩ không cần ngại những chuyện này, nhưng anh ta là một nam thanh niên lớn tuổi chưa lập gia đình, nói mấy chuyện này với phụ nữ vẫn có chút không tiện.
Mau chốt là nữ đồng chí này lớn lên rất đẹp.
Trong ấn tượng của Trần Nhu thứ này không phải dùng một lần rồi bỏ hay sao? Còn có thể tái sử dụng? Như vậy không vệ sinh chút nào.
Mấy tháng nữa Trần Nhu cũng chưa tính mang thai, mà dứa theo nhu cầu của Quốc Bân nhà cô, mấy cái này còn chưa đủ cho một hai lần đâu.
Vì thế liền lấy ra hai mao tiền, dự định mua cho đủ.
Bác sĩ thu tiền, lại lấy ra thêm mấy cái, nhưng Trần Nhu vẫn ngại không đủ, anh ta cũng rất bất đắc dĩ.
"Được roi được rồi, đều cho cô, ta chỉ có từng này thôi." Anh ta lấy ra một xấp từ trong một cái ngăn kéo khác, đúng là có không ít.
Trần Nhu lúc này mới vừa lòng, nhận lấy nói cảm ơn, sau đó ôm con trai chạy lấy người. Toàn bộ quá trình không thấy cô ngượng ngùng chút nào.
"Những nữ đồng chí này hiện giờ đều to gan như vậy sao." Chàng bác sĩ trẻ sờ cái mũi nói.
Các nữ đồng chí khác đương nhiên sẽ không đến chỗ anh ta lấy mấy thứ này, chỉ có cánh đàn ông đến mà thôi. Không ngờ nữ đồng chí này chẳng kiêng dè chút nào, còn nhất định phải lấy nhiều như vậy. "Nhưng mà đứa bé kia đúng là đáng yêu." Anh ta còn nói thêm, thầm nghĩ mình có phải cũng nên kết hôn rồi hay không? Có chút muốn có con, nếu là con giá thì càng tốt, tiền đề là phải lớn lên xinh xắn mới được.
Người yêu thì vẫn còn cần phải tìm, nhưng cũng phải có vẻ đẹp tương xứng với anh ta một chút, nếu không anh ta đẹp mà vợ xấu, đứa con nhỡ đâu mang gene của mẹ nó thì làm sao bây giờ?
Nghĩ cũng không được nghĩ.
Trần Nhu bên này thì sau khi lấy được đồ mình muốn cũng liền ôm con đi dạo chợ một vòng.
Cũng không có gì định mua, nhưng nếu đã tới một chuyến thì cũng không nên về luôn. Đi qua chợ đen một lát, thấy có trứng gà, có điều giá quá đắt.
Trứng gà trong huyện một quả sáu phần tiền, một cân trứng gà bảy quả phải mất tận bốn mao tiền.
Ở nông thôn vẫn rẻ hơn một chút, một quả khoảng năm phần tiền, một cân trứng gà cũng chi tốn ba mao nhiều. Nhiều nhà nếu cần gấp sẽ mang đến trạm thu mua, nhưng ở đó một quả trứng chỉ có giá ba phần tiền, cho nên hiếm có người mang trứng qua đó.
Còn chợ đen bên này thật đáng sợ, một cân trứng gà lấy tám mao tiền, đây đúng là vừa bán vừa cướp.
"Cô cũng đừng ngại đắt, qua một thời gian nữa thì dù cô có tiền cũng không nhất định có thể mua được đâu." Người bán trứng thấy Trần Nhu do dự thì nói.
Trần Nhu vẫn tiếc, một cân trứng gà tám mao tiền, cướp bóc cũng không ai cướp như vậy.
"Cậu giảm giá chút đi, tôi còn có con, tiêu quá nhiều thì nó sẽ không có cái ăn." Trần Nhu nói.
"Chị cũng đừng gạt tôi. Con trai chị lớn lên bụ bẫm như thế, gia cảnh nhà chị không thể nào kém được." Thanh niên trẻ kia tức khắc vui vẻ.
Cậu ta còn chưa gặp qua đứa bé nhà ai được nuôi tốt như vậy đâu, vậy mà còn lôi chuyện này ra nói.
Trần Nhu liền nói: "Vậy cậu có đổi điểm hay không?”
"Không được, chỉ lấy tiền" Thanh niên trẻ lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận