Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 114: Trông Người Bệnh

Chương 114: Trông Người BệnhChương 114: Trông Người Bệnh
"Nghiêm trọng như vậy ? Đó là đồ vật trong núi, không ai bắt thì già rồi cũng là chết trong núi." Trân Nhu nhíu mày nói.
" Vậy cũng không có cách nào, trước kia còn một gốc cây cỏ đều không thể tự mình lên núi cắt đó." Chu Trân nói.
Nói đến Hàn Quốc Bân, đến chỗ lão Dương bên này cũng nghe thấy lão Dương kể chuyện gần đây nổi bật nhất chuyện này.
Lão Dương cũng chuẩn bị xong hết rồi, Vợ hắn chuẩn bị cho hắn một cái túi mang theo, còn gói cho Hàn Quốc Bân mấy chiếc bánh trứng mang theo ăn.
"Vào núi săn thú tuy rằng rất có lời, nhưng mà rốt cuộc cũng không phải việc ổn thoả lâu dài, lò giết heo bên kia qua một thời gian nữa trống ra một vị trí, giữ lại cho chú nhé?" trên đường đi tới huyện thành, lão Dương nói.
Hàn Quốc Bân ngây ra một lúc: " Quá khứ của em không phải là không được tốt sao?"
"Có gì mà không được tốt, chú nếu muốn đi thì vừa đẹp." Lão Dương liền nói: " sức lực của chú như thế này chẳng lẽ còn không làm được công việc kia sao, đây cũng là một loại nghề nghiệp, một tháng hai mươi đồng tiền tiền lương, phiếu định mức cũng sẽ có một ít." Tiên lương không thấp, ở trong sân ban giết heo mà nói, trên cơ bản nước luộc liền sẽ không kém đến đâu.
Hàn Quốc Bân động tâm.
Hắn cảm thấy nếu là có thể nhận được công việc này mà nói, ban đêm đi giết heo, buổi sáng nghỉ ngơi, buổi trưa lại đi bắt đầu làm việc, như vậy so với vào núi đi săn còn tốt hơn một chút.
Săn thú đúng là kiếm không ít, nhưng rốt cuộc cũng không phải có thể làm lâu dài, nếu là đang lúc có một nghề nghiệp, vậy thì anh tự nhiên sẽ lựa chọn nghề nghiệp này rồi.
" Vậy giữ lại cho em nhé?" Hàn Quốc Bân liên nói.
"Được." Lão Dương gật đầu.
"Nhưng mà công việc làm ăn của các anh em không tham gia đâu đó." Hàn Quốc Bân lại nói.
"Không tham øgia thì không tham gia, chú nghĩ rằng muốn tham gia thì có thể tham gia được hả?" Lão Dương trừng anh một cái.
Hàn Quốc Bân liền không nói gì, chuyển chủ đề hỏi: "anh bị bệnh gì thế?"
"Viêm ruột thừa." Lão Dương thở dài nói.
Hàn Quốc Bân biết bệnh này, trong thôn cũng có người từng bị bệnh này, khó hiểu nói: "Trong thành không phải có bác sĩ sao?"
" Bị cách chức, bây giờ không còn làm nữa, nếu không anh làm sao để đến bây giờ." Lão Dương nói, anh ta cũng nghe nói, cái người trên tỉnh kia bởi vì lập được công lớn, đã cứu được nhân vật lớn, cho nên mới không bị cách chức.
Hàn Quốc Bân cũng không nói thêm gì nữa.
Hai người vào thành, đi xe lên tỉnh thành, trên đường xe còn bị hỏng, sửa hơn hai giờ, chờ khi lên đến tỉnh thành, trời cũng đã tối rồi.
Cùng ngày hai người ở khách sạn, đặt trước ba ngày, lão Dương biết phẫu thuật nhất định không thể nhanh như vậy có thể xuống giường, anh ta cũng tích mệnh thật sự.
Ngày hôm sau liền vào bệnh viện, cùng ngày giải phẫu, làm xong lão Dương được đưa vào phòng bệnh.
Hàn Quốc Bân cũng giúp đỡ chăm sóc, bởi vì nhìn thấy tình hình Dương như vậy, hơn nữa cách vách còn có giường bệnh, dứt khoát anh cũng không về khách sạn, ngủ luôn ở giường bệnh phòng bên cạnh phòng của lão Dương, lão Dương có việc øì gọi một tiếng là được.
Ngày đầu tiên Lão Dương giải phẫu xong, cảm giác cả người đều sắp không được, mê mê màng màng, mãi cho đến đêm ngày hôm sau tỉnh lại, tỉnh thần mới minh mẫn một ít.
Cũng nhìn thấy Hàn Quốc Bân ở giường bệnh phòng bên cạnh ngủ, bởi vì mắc tiểu, cũng liền gọi Hàn Quốc Bân. Hàn Quốc Ban giúp đỡ thu dọn một chút, hỏi: "Cảm giác như thế nào, có muốn ăn chút gì không?"
"Cho anh một phần cháo trắng đi." Lão Dương nói.
Hàn Quốc Bân đi mua cơm, chính mình ăn một xuất, sau đó mua cho lão Dương một phần trở về, cũng cũng chỉ có thể uống một ít cháo trắng.
Việc Trông nom lão Dương cũng không có gì ngoài ý muốn, nhưng vào buổi tối hôm nay, lúc lão Dương khôi phục rất nhiều, sắp trở về. Hàn Quốc Bân liền ra cửa đi dạo, tính toán nhìn xem chợ ở chỗ nào, dẫm điều nghiên địa hình, sáng mai đi xem có gì tốt mang về cho vợ.
Dù sao cũng khó có dịp được đi tỉnh thành một chuyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận