Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 118: Chiêu Mộ

Chương 118: Chiêu MộChương 118: Chiêu Mộ
Hàn Quốc Bân nhăn mày một chút. Thư ký Trương của huyện trưởng tới thôn bọn họ làm øì? Còn biết mặt anh?
"Hôm nay nếu rảnh thì hãy vào huyện một chuyến, huyện trưởng có sắp xếp một công việc cho cậu, về sau cậu sẽ được làm ban lương thực hàng hoá." Thư ký Trương đến đây chủ yếu là để thông báo chuyện này. Hôm nay rất lạnh, trời còn chưa sáng anh ta đã ra khỏi cửa!
"Cái gì cơ?" Hàn Quốc Bân lãnh đạm đánh giá anh ta.
Thư ký Trương liền lấy văn kiện huyện trưởng tự mình đóng dấu từ bao công văn đưa tới, đưa cho anh xem: "Đây là huyện trưởng đưa cho tôi, nói cậu không tham của rơi, nhặt được một xấp phiếu định mức cũng không giấu cho riêng mình. Vừa khéo bên phía đoàn xe đang thiếu tài xế vì thế liền giới thiệu cho cậu một chức vị."
Trong lòng Hàn Quốc Bân nghĩ anh có nhặt được phiếu định mức nào đâu, vì vậy đáp: "Tôi không nhặt được phiếu định mức nào cả."
"Có, huyện trưởng tự mình gọi điện thoại về phổ biến. Đây là thông tin của cậu, cậu xem thử xem có đúng không?" Thư ký Trương lại lấy ra thêm một tờ giấy tới, bên trên chính là thông tin của Hàn Quốc Bân. Hàn Quốc Ban bây giờ mới phản ứng lại, đây sợ là công việc mà trên tỉnh sắp xếp rồi.
"Tôi không biết lái xe." Hàn Quốc Bân cũng uyển chuyển từ chối, anh đã lên kế hoạch đi làm việc ở khu giết mổ của lão Dương.
"Có gì khó đâu, học là được, chẳng lẽ cậu không muốn học lái xe vận tải sao? Học một lần đã được một thân bản lĩnh dùng cả đời." Thư ký Trương liền nói.
Lời này đúng là đã đả động được Hàn Quốc Bân, nhưng anh vẫn nói: "Tôi dự tính đi làm bên khu giết mổ, họ đã để lại một vị trí cho tôi rồi."
Nếu anh đi khu giết mổ thì không phải chứng tỏ nhiệm vụ lần này của anh ta thất bại sao?
Thư ký Trương là nhận mệnh mà tới. Huyện trưởng đã nói rồi, uốn bảy tấc lưỡi cũng phải làm cho Hàn Quốc Bân nhận lấy công việc này.
Cho nên thư ký Trương nhanh chóng nói tiếp: "Công việc bên khu giết mổ chính là giết heo xẻ thịt, đâu phải là việc có thể diện gi? Mệt thì không nói, còn không có lấy một ngày nghỉ. Nhưng nếu cậu đi làm tài xế chở vật tư thì một tháng có ba ngày nghỉ ngơi."
"Vậy còn đãi ngộ?" Hàn Quốc Bân đã hiểu vì sao lại có chuyện này, cho nên mười phần bình tĩnh.
"Đãi ngộ tất nhiên là không thể chê, một tháng 34 đồng tiền, các loại phiếu định mức cũng không phải ít, cậu còn có thể mang theo vợ con cùng vào huyện ở, bên trên sẽ chuẩn bị cho gia đình cậu một ký túc xá, thực phẩm ăn uống hàng ngày cũng là lương thực hàng hoá!" Thư ký Trương hạ hết vốn gốc.
Đây là không chỉ là cho công việc, còn bao ở, trừ cái này ra còn giúp đỡ chuyển hộ khẩu.
Ở thời đại này, muốn chuyển hộ khẩu không phải là việc dễ dàng. Ví như Hàn Quốc Lệ, lúc trước đã phí sức chín trâu hai hổ mới có thể đổi được hộ khẩu, còn phải nhờ đến không ít quan hệ bên nhà chồng.
Nhưng người nhà chồng cũng không có biện pháp gì, ai bảo con trai lại sống chết vừa ý một cô gái nông thôn, hết cách họ cũng đành vận dụng quan hệ, bằng không nếu cháu mình sinh ra lại phải chịu cảnh hộ khẩu nông thôn.
Mà hiện giờ người trước mặt nói muốn chuyển là chuyển.
Hàn Quốc Bân đã động lòng. Một tháng 34 đồng tiền, số đó đã đủ cho anh nuôi gia đình sống tạm, còn nếu được chuyển hộ khẩu thì một nhà anh không phải là thành người thành phố sao?
Khen thưởng trên tỉnh cấp thật sự hấp dẫn, hơn nữa cũng cho anh một lý do chu đáo. Nói thẳng ra thì anh không nhặt được của rơi, mà có nhặt hay không thì cũng không quan trọng, những đặc vụ đó sẽ không tra được đến chỗ anh.
Như vậy thì vợ con sẽ không có gì nguy hiểm, điểm này điêu khiến Hàn Quốc Bân hài lòng nhất.
Thế nhưng động lòng thì động lòng, anh vẫn cần phải về thương lượng cẩn thận với vợ mình trước, vì thế nhìn thư ký Trương nói: "Nếu không anh về trước đi? Tôi cần phải thương lượng với vợ mình một chút, xem ý kiến của co ấy thế nào."
Thời điểm thư ký Trương rời đi còn cầm theo hai củ khoai lang lớn nóng hôi hổi, vừa ăn vừa ra thôn, nhưng cũng xem như ấm áp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận