Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 122: Hàng Hàng Béo Map

Chương 122: Hàng Hàng Béo MapChương 122: Hàng Hàng Béo Map
Lúc mẹ Trần cùng anh ba Trần xách theo non nửa túi trứng gà đến đây, Trần Nhu mới vừa tiễn khách ra cửa.
Không có cách nào, Quốc Bân nhà cô hiện giờ được chức vụ này, độ nóng chắc là cũng sẽ không giảm.
Người trong thôn thật sự là tò mò vô cùng, một đợt nối tiếp một đợt đến đây, cô cười đến cứng đờ cả mặt.
"Mẹ, anh ba." Nhìn thấy mẹ mình và anh ba, nụ cười trên mặt Trần Nhu mới chân thành.
"Hôm nay náo nhiệt vậy?" Mẹ Trần vừa thấy con gái như vậy liền cười.
"Nhiệt đến mức con ăn không tiêu." Trần Nhu bất đắc dĩ nói.
" Em gái, Quốc Bân đâu?" Trần tam ca hỏi.
"Anh ấy sang nhà cũ bên kia." Trần Nhu nói, sau đó tiếp đón hai người họ vào nhà.
Bạn nhỏ Hàn Hàng lúc này đang ở trên giường đất chơi, anh ba Trần năm nay được đứa con trai, cũng đi qua xem cháu ngoại trai, nhưng mà thật ra đừng nói, cháu ngoại trai được nuôi đến mập mạp.
So với con trai anh ta béo hơn nhiều.
"Ăn bao nhiêu thứ mới có thể nuôi đến mức béo tốt như vậy thế?" Anh ba Trần nói. "Em chuẩn bị một ít bột quấy cháo, lúc nữa bảo giờ về thì anh ba cầm một ít về, chờ bao giờ cháu em được bốn tháng thì cho cháu ăn dặm." Trần Nhu nói.
Cô chuẩn bị không ít, chia một chút cho anh ba cô cũng không thành vấn đề.
"Như vậy thì ngại lắm, em giữ lại đi, nhóc con kia uống ít nước cơm là được rồi." Anh ba Trần nói.
Hiển nhiên đúng là nuôi thả con cái.
" Mẹ đến đây thì cứ đến, còn mang theo trứng gà làm gì, trong nhà nhiều người như vậy, cháu trai cháu gái của con cũng đều cần ăn". Trần Nhu nói.
" Trong nhà vẫn còn." Mẹ Trần trả lời, xong thấp giọng hỏi " nhà bên kia gọi Quốc Bân sang đó làm øì?" Bà để ý chính là chuyện này.
"Đòi tiền." Trần Nhu cơ bản đều không cần nghĩ.
Cũng không biết là ai lan truyền nói Quốc Bân nhà cô một tháng tiên lương 25 đồng tiền, rõ ràng là 34 đồng tiền đi.
Nhưng mà nếu tính 25 đồng tiền một tháng, vậy cũng là nhiều lắm, người trong thôn cũng đều sợ ngây người.
Nhưng nhân người ta đến hỏi cô chính xác, cô nói thẳng không biết, còn chưa rõ ràng lắm.
Nhà cũ bên kia khẳng định là thật, sau đó đòi tiền.
Trần Nhu thậm chí không cần dặn dò Hàn Quốc Bân, chính anh ta hiểu rõ.
Hơn nữa Trần Nhu cũng không nói sai một chút, sau khi Hàn Quốc Bân về nhà cũ bên này, đầu tiên là nghe mẹ anh ta kể chuyện xưa một phen, năm đó trong nhà nghèo đến chuột đều không muốn tới đào hang, ăn một chén canh suông quả thủy cháo đều ăn không được, nhưng bọn họ thân là cha mẹ vẫn là cấp để lại cho bọn họ này đó hài tử ăn chính mình tưới nước no.
Hàn Quốc Bân thực bình tĩnh mà nghe những lời này, nghe thật nhiều năm.
Bà Hàn tự mình diễn sau một lúc lâu cũng không thấy anh tiếp lời, liền nói "Hiện giờ con có tiền đồ rồi, cũng không muốn quan tâm cha mẹ nữa."
" Mẹ nói như nào vậy, từ sang năm bắt đầu, còn với anh cả đều sẽ ra một phần lương thực cho cha mẹ." Hàn Quốc Bân nói.
Không chỉ có hai anh em bọn họ như vậy, đây là quy định của trưởng thôn, chia nhà đi ra ngoài ở riêng, cha mẹ 50 tuổi trở lên đều phải cung cấp công điểm nuôi dưỡng.
Tạm thời không nhiều lắm, một năm rốt cuộc cũng chỉ phải đưa 30 cân lương thực, bởi vì cha mẹ vẫn còn lao động được, đội thượng cũng sẽ không yêu cầu cung cấp nhiều.
Chờ 60 tuổi trở lên, vậy không ngừng, mỗi năm phải giao một trăm cân lương thực, áp lực như vậy chính là không nhỏ, nhưng mà trưởng thôn chính là quy định như vậy.
Trong thôn không cưỡng chế chấp hành, nhưng sau khi ở riêng đều quy định như vậy, đến nỗi về sau nhi tử không hiếu thuận gì đó, vậy thì đó là chuyện trong nhà tự bảo nhau, đội thượng mặc kệ những chuyện này, thuộc về phụ liên quản, nhưng mà phụ liên chính là chỉ dùng để trang trí thôi.
Bà Hàn nhưng chướng mắt với chút ít lương thực này, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói " mẹ nghe người ta nói tiền lương của con một tháng 25 đồng tiên?"
"Trong thôn truyền bậy thôi, con còn chưa chính thức đi làm, bao nhiêu cũng chưa hỏi." Hàn Quốc Bân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận