Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 127: Chơi Với Con Trai

Chương 127: Chơi Với Con TraiChương 127: Chơi Với Con Trai
Vào ban đêm, nhóc con chỉ thức dậy hai lần để ăn khuya, thời gian còn lại chính là ngủ khò khò đến mức khuôn mặt cũng đỏ hồng lên.
Hai vợ chồng tỉnh dậy cũng sắp đến 8 giờ.
Hàn Quốc Bân khó có được một ngày nhàn nhã như vậy, còn muốn ôm vợ yêu thêm một lúc, nhưng bạn nhỏ Hàn Hàng nằm bên cạnh không đồng ý.
Bé ngủ dậy liền kéo căng miệng bắt đầu khóc to lên.
Đầu tiên, Trần Nhu đi kiểm tra tã cho Tiểu Hàn Hàng, quả nhiên nhóc con đã tè đầy nước tiểu, nhóc con mà khóc chỉ do hai nguyên nhân, một là đói bụng hai là do trên người không thoải mái.
Nếu là trên người sạch sẽ, lại ăn uống no đủ, vậy thì bé sẽ ở trên giường đất tự chơi không bao giờ quấy khóc.
"Con anh cho anh bế." Trần Nhu thu thập xong, liền đem con đưa cho cha bé, sau đó mặc quần áo ấm ra ngoài thổi lửa đun nước.
Hàn Quốc Bân chơi với con trai, nhóc con đã được năm tháng, bởi vì Trần Nhu nuôi rất tốt nên nhìn bé rất bụ bẫm, Hàn Quốc Bân cũng rất thương con trai.
Đương nhiên Tiểu Hàn Hàng cũng thích cha bé, bé chép miệng cùng cha bé chơi rất vui vẻ. Trần Nhu ở bên ngoài đặt nồi lên bếp để đun nước, nghe tiếng hai cha con cười vọng ra từ trong phòng, khóe miệng cũng cong lên.
Đun nước xong tự mình rửa mặt trước, xong mới để cho Hàn Quốc Bân ra đánh răng rửa mặt.
Cơm sáng cũng làm đơn giản, nấu hai chén cháo ăn là được.
Hàn Quốc Bân ăn cơm sáng xong liền nói với vợ mình một tiếng, sau đó anh xách theo cái thùng và cái cuốc đi vào núi.
Anh bắt cá ít khi ra sông để bắt lắm mà đều bắt Ở trong núi, vì ở trong đó cũng có hồ nước nhỏ.
Nhưng mà Trần Nhu cũng không biết anh đi chỗ nào bắt.
Trần Nhu ở nhà bắt đầu chẻ tre ra để đan những đồ dùng hàng ngày, đan xong nhà mình không dùng đến, cô cũng có thể đưa cho cha mẹ cô dùng một ít.
Dù sao thì dạo này cũng là những ngày đại hàn, người nhà nông đều rất nhàn nhã.
Chu Trân đến nhà cô là muốn kéo cô cùng đi ra ngoài buôn chuyện, nhưng Trần Nhu không äi, lúc trước không tính nhưng giờ đã có con trai, đại hàn cô không muốn mang con ra ngoài.
Ở trong phòng ấm áp không ít, để bé ở trên giường đất chơi là được.
Đi qua bên kia có một người phụ nữ, thuận miệng ở đâu cũng nhổ một cục đờm, cô cũng không muốn mang theo con trai qua đó.
Chu Trân cũng đành tự mình đi.
Khi về còn mang theo một lượng lớn tin tức của thôn bên cạnh về cho cô nghe.
Trân Nhu không có bao nhiêu hứng thú, nhưng cũng không ngăn Chu Trân nói.
Buổi trưa Hàn Quốc Bân mới trở về, mang theo bốn con cá không nhỏ trở về.
" Mang cho anh cả một con nhé?" Trần Nhu nói.
"Không cần, lúc anh ra ngoài nhìn thấy anh cả cũng đi bắt cá, cho nên nhà anh ấy cũng có cá ăn." Hàn Quốc Bân nói "Đưa cho nhà cũ một con, còn lại một con thì chúng ta cất đi."
" Vậy đưa cho nhà họ Mã một con đi." Trần Nhu cũng liền nói.
Dù sao cũng ở ngay bên cạnh, nhà họ Mã cùng nhà cô quan hệ vẫn luôn rất không tồi.
Nhà họ Mã nếu làm đậu phụ đều sẽ mang sang đây một khối, không lấy cây đậu nhà cô.
Hàn Quốc Bân đưa cho cha mẹ Hàn một con, đổi được một cái liếc mắt của bà Hàn.
Lại cầm một con cá trắm cỏ hơn hai cân qua nhà họ Mã, cá trắm cỏ xương cá nhiều, nhưng kho ăn cũng thơm cực kỳ.
"Như này ngại lắm, còn lấy con cá lớn như vậy sang đây." bà Mã cười nói. " Cũng không có gì, nếu cháu không ở nhà, Bác giúp cháu để ý vợ con cháu một chút là được." Hàn Quốc Bân cười nói.
"Đó là đương nhiên, cháu yên tâm ra ngoài, bên này không ai dám nhớ thương tới ." Mã đại nương gật đầu nói.
Hàn Quốc Bân gật đầu rồi đi về nhà.
Trần Nhu cũng mang cá đi kho, kho một bát cá kho dưa chua, nếu không phải cô còn phải cho con bú, cô cũng muốn cho mấy quả ớt cay khô vào, chua cay cá ăn mới ngon.
Hầm cá bên cạnh nướng thêm bánh bột ngô, buổi trưa ăn cái này.
Buổi chiều Hàn Quốc Bân cũng không ra khỏi nhà, ở trong nhà vừa ấm áp lại thoải mái, đó là do vợ con anh ở đây.
Nhưng mà ngày nhàn rỗi cũng chỉ có hôm nay.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận