Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 130: Ý Xuân Dat Dao

Chương 130: Ý Xuân Dat DaoChương 130: Ý Xuân Dat Dao
Hàn Quốc Bân đã được rót một bụng canh nóng, trong lòng cũng ấm áp lên.
Sau khi ngâm chân xong, Trần Nhu mới sờ sau lưng anh, lại dùng khăn nóng lau cho anh một chút liền tống cổ anh đi ngủ.
Trân Nhu đem nước để một bên, cũng lên giường đất ngủ.
Vào ổ chăn người đàn ông này liền đè lên.
Bên ngoài gió tuyết không nhỏ, nhưng trong phòng lại tràn đầy ý xuân dạt dào.
Sáng sớm hôm sau Trần Nhu dậy thật sớm, nấu cháo khoai lang lại hầm cá đông lạnh, cũng không cần quá nồi.
Hầm xong canh cá này một chút thành quả đông lạnh trạng, nhưng mà ăn rất ngon, thịt cá cũng có thể gắp cho vào cháo, cũng không bị biến vị.
Trần Nhu gọi Hàn Quốc Bân dậy, nói "Ăn xong ngủ tiếp."
Hàn Quốc Bân cũng đói bụng, đánh răng ăn no cơm sáng, lúc này mới trở lại trên giường đất đi ngủ.
Trần Nhu cũng không quấy ray anh, bón Tiểu Hàn Hàng ăn cơm sáng để cho bé chơi ở trên giường đất, xong cô lại nhanh chóng dệt nốt khăn quàng cổ. Tối hôm qua khi anh nộp thuế cũng đã nói qua thời gian phải về huyện thành, xong lại xuất phát đi tỉnh thành.
Khăn quàng cổ phải dệt ra xong cho anh trước lúc đó mới được.
Đến hơn 9 giờ, Trần Nhu đã dệt xong khăn quàng cổ, mà lúc này Hàn Quốc Bân ngủ nướng thoải mái, đã ở trên giường đất chơi với con trai.
"Lại đây xem." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Bân đến lúc được vợ quàng cho khăn quàng cổ, mới biết vợ anh dệt khăn cho anh.
Trân Nhu quàng khăn quàng cổ cho anh che kín mặt, tạm thời vừa lòng, nói "Về sau đi lại như vậy chống đỡ, lại đội mũ lên là tạm ổn rồi."
"Vợ ơi-." Hàn Quốc Bân cảm động đến không biết phải làm sao, vợ anh đúng là mọi việc đều nghĩ đến anh trước.
"Sau này nếu muộn quá anh cũng đừng về, đi ký túc xá trong đơn vị ngủ, nếu không lần sau em sẽ không cho anh vào nhà." Trần Nhu hừ nói.
Đừng tưởng rằng khiến cô cảm động cô sẽ thôi không mắng nữa.
Hàn Quốc Bân không nói chuyện, cũng chỉ đem vợ anh ôm vào lòng, Trần Nhu cũng kệ anh ôm một lúc, sau đó đi hầm canh thịt dê củ cải, lại hấp màn thầu.
Màn thầu hôm trước anh đi làm cô ở nhà mới làm, muốn ăn thì hấp lên là được, bắp hoa màu màn thầu.
"Thịt de anh ăn nhiều một chút, ấm thân mình." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Bân ăn canh củ cải ăn kèm với bắp hoa màu màn thầu, thịt đê không ăn, để dành cho vợ anh.
Trần Nhu đưa đến bên miệng anh, anh mới ăn mấy miếng xong lại không ăn nữa.
Trần Nhu nhìn anh ăn không ít canh củ cải cùng, cũng mặc kệ anh.
"Mấy giờ đi?" Trần Nhu hỏi.
"10 giờ rưỡi phải đi." Hàn Quốc Bân nói.
"Vậy các anh mấy giờ đi tỉnh thành?" Trần Nhu nói.
"Xong đi luôn." Hàn Quốc Bân đều đúng sự thật công đạo.
"Xong phải đi luôn, đi tỉnh thành bên kia còn cơm ăn?" Trần Nhu hỏi.
"Có." Hàn Quốc Bân gật đầu nói, lại nhịn không được thở dài "Chỉ là không rẻ"
"Không rẻ anh cũng phải ăn no, đừng tiết kiệm quá, ngày tháng còn dài." Trần Nhu nói, nhìn thời gian, nói "cũng sắp đến giờ rồi, anh nhanh trở về đi"
Hàn Quốc Bân thấy đã 10 giờ mười lăm phút, nhưng cũng không đi luôn, nấn ná lại với vợ anh đến 10 rưỡi, mới bị vợ anh giục đi.
Đạp xe đạp đến huyện thành, nhìn thấy anh còn quàng khăn quàng cổ, đang rửa hộp cơm Lý Đại Nguyên liền cười "em dâu đúng là sợ cậu ngươi đồng lạnh nha."
"Dệt riêng cho em đấy" Hàn Quốc Bân nói.
Lý Đại nguyên sao lại không hiểu ra, cũng nịnh hắn một câu "Có thể cưới được người vợ như thế, đúng là có phúc nha."
Hàn Quốc Bân hài lòng.
"Cậu ăn không, nhanh đi ăn, chậm thì sắp hết rồi." Lý Đại Nguyên nói.
"Ăn xong mới đến." Hàn Quốc Bân nói.
Một lúc sau, bọn họ đúng giờ lên xe, cùng lúc ra ngoài còn có một chiếc xe nữa, tổng cộng hai chiếc, chở đầy đồ vật đi đến tỉnh thành.
Chạy đến nơi, những việc còn lại không phải việc của bọn họ, nhanh chóng đi ăn cơm.
Thời gian làm việc là buổi chiều muộn một chút bắt đầu, ban đêm mười một hai giờ về đến huyện thành, đây là mùa đông, xe lái chậm một chút, nếu là mùa hè vậy có thể về sớm hơn một chút.
Cơm nước xong hàng hóa đều đã dỡ xuống, bọn họ cũng lái xe đi về.
Chính là đi và về trong ngày, không tính quá mệt mỏi, nhưng lái xe lâu như vậy cũng không thoải mái. Nhưng mà một tháng có cái tiền lương này, vậy khẳng định coi như là một công việc cực kỳ tốt, đó là người thành phố cũng không nhất định có thể có được công việc này, điều kiện yêu cầu cũng không thấp.
Hàn Quốc Bân làm hai ngày này, anh là thật sự muốn cứ làm như vậy mãi, sau này nếu đã ổn định, đưa vợ anh đến ở trong thành cũng không tồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận