Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 131: Tự Thân Vận Động

Chương 131: Tự Thân Vận ĐộngChương 131: Tự Thân Vận Động
Tuy rằng đêm qua Hàn Quốc Bân đã bị vợ mắng cho một trận, nhưng hôm nay anh vẫn tan làm vào lúc đêm hôm khuya khoắt.
Có bao tay và khăn quàng cổ, đạp xe trở về thật ra cũng không phải quá lạnh lắm.
Thời điểm Trần Nhu mở cửa nhìn thấy anh quả thực không biết phải làm thế nào. Cô đúng là không phát hiện ra người đàn ông nhà mình lại lưu luyến gia đình như vậy đâu.
Tuy vậy thấy anh ăn mặc ấm áp nên cô cũng không nói gì. Lấy phích nước nóng cho anh rửa chân còn nhanh chóng lên giường đi ngủ.
Đêm nay Hàn Quốc Bân thành thành thật thật không nháo Trần Nhu. Tuy vậy, có người đàn ông nhà mình cùng nhau nằm trong ổ chăn đúng là thích hơn nhiều.
Đặc biệt an tâm.
Từ sau khi bắt đầu đi làm, Hàn Quốc Bân chỉ có ba điểm đến cố định.
Đôi khi anh cũng sẽ ngủ lại trong ký túc xá trên huyện, nhưng nếu ngủ anh sẽ nói trước với Trần Nhu một tiếng, miễn cho cô lo lắng.
Hôm nay anh không trở về, ở trong ký túc xá ngủ một giấc. So ra thì kém hơn giường đất như anh, nhưng vẫn có thể chấp nhận được. Tỉnh ngủ thì dậy ăn cơm.
Mới ăn xong đi ra đã gặp được một người "Anh hai?"
Hàn Quốc Bân nhìn đối phương "Ừ."
Người đó là một thanh niên khá cao, lùn hơn nửa cái đầu so với Hàn Quốc Bân. Vẻ ngoài cũng khá tốt, đây là chồng em gái Hàn Quốc Lệ của anh, cũng là em rể anh. Tên cậu ta là Trương Giang, đang làm công nhân ở nhà máy.
Trương Giang vừa thấy đúng là anh hai vợ không khỏi nói "Anh hai sao lại ở đây? Là có gì cần mua sao?”
"Hiện giờ tôi đang làm trong huyện, hôm nay không về nên đi dạo một chút." Hàn Quốc Bân nói.
Tưởng khắp nơi nhìn xem này trong thành hoàn cảnh, nếu là tốt lời nói, về sau không chuẩn sẽ cử gia đều dọn lại đây.
Hàn Quốc Lệ đã lâu không về nhà mẹ đẻ, biết chị đâu hai sinh em bé thì gửi tặng một bình sữa mạch nha và một bao đường đỏ. Sau lại biết em dâu ba sinh thì tặng một bao đường đỏ, vào lúc em trai đến đây báo tin vui thì đưa cho cậu ta cầm về.
Nhưng sữa mạch nha thì không có.
Bình sữa mạch nha cô tặng Trần Nhu hiện vẫn còn chưa bóc tem, đặt cẩn thận bên trong ngăn tủ, còn đường đỏ thì đã được dùng một nửa rồi.
Khi nghe được câu trả lời của Hàn Quốc Bân, Trương Giang sợ ngây người "Đi làm trong huyện? Chuyện từ lúc nào vậy?"
"Nửa tháng trước đã bắt đầu đi rồi, nhưng bận quá nên không qua nói với vợ chồng cậu một tiếng được. Hôm nay vừa hay định đi qua một chuyến thì gặp được cậu ở đây." Hàn Quốc Bân nói.
Trương Giang vội nói "Anh hai, anh hiện tại đang làm ở đâu?"
"Làm ở bộ Vận chuyển, lái xe vận tải." Hàn Quốc Bân nói.
"Bộ Vận chuyển?" Trương Giang sợ ngây người, vội nói "Lệ Lệ vẫn chưa biết, anh hai đến nhà chơi, đến ăn cơm trưa!"
"Không cần, tôi vừa ăn ở nhà ăn rồi." Hàn Quốc Bân đáp.
Sau đó đi lấy xe đạp dắt lại đây.
Nhà Trương gia ở là nhà ngang, cũng không phải rộng rãi gì, cả gia đình ở chung với nhau nhau. Trước kia Hàn Quốc Bân đã tới đây một lần, là thời điểm em gái anh sinh con, còn nhưng lúc khác thì không đến bao giờ.
Hàn Quốc Lệ đang nhàn rỗi ở nhà.
Cô công tác ở bộ hậu cần, cũng chính là việc lâm thời. Lúc trước có có việc cân đến là thì sẽ đến, hiện giờ không có việc thì lại ở nhà.
Thấy Hàn Quốc Bân đến đây Hàn Quốc Lệ rất vui "Anh hai lên chơi sao?” " đến thăm cô một chút." Hàn Quốc Ban gật đầu.
"Cậu thông gia tới chơi đấy à." Mẹ Trương Giang cũng nhanh miệng chào đón.
"Thím thông gia." Hàn Quốc Bân chào hỏi.
"Anh hai, mau vào đi. Hôm nay trời lạnh lắm." Hàn Quốc Lệ nói, lại nhìn thấy xe đạp Hàn Quốc Bân đang dắt hỏi "Đây là xe của Quốc Lâm à?"
Cô luôn cảm thấy cha mẹ đúng là bỏ được tiền. Khi Quốc Lâm kết hôn cái gì cũng có, còn nhờ cô ở trên này giúp đỡ mua đồ, đương nhiên không phải là cô tự bỏ tiền ra. Cô không có phiếu mua, tất cả đều là do cha mẹ bỏ tiền để cô đi đổi lấy đồ vật, thật đúng là ra tay hào phóng.
Các loại đồ vật tân gia muốn gì có đấy. Còn thời điểm anh hai cô kết hôn thì đến căn nhà gạch hiện giờ cũng là do tự anh ấy và bạn bè giúp đỡ xây dựng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận