Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 135: Đồng Ý Chia Nhà

Chương 135: Đồng Ý Chia NhàChương 135: Đồng Ý Chia Nhà
Xong phần mỡ, Trân Nhu liền bắt đầu chặt xương sườn. Tối hôm qua thượng cô đã ngâm nấm hương phơi khô, giờ vớt ra để cho vào hầm cùng xương sườn trong nồi, lột thêm vỏ bảy tám quả trừng gà cho vào cùng.
Bốn cây xương sương còn lại sau khi đã được lọc sạch sẽ thịt thì được ô để chung một chỗ với xương sống và ít xương khác để hầm củ cải.
Chu Trân vừa về liền sang đây kể chuyện: "Mẹ chồng cô vừa mới rồi thiếu chút nữa đã gây chuyện um lên với chị dâu cả của cô đó."
"Chuyện là như thế nào?" Trần Nhu đã lâu không với nói chuyện Hàn đại tẩu rồi.
Vừa rồi Hàn đại tẩu xếp sau cô mấy người vì thế cô không thấy được, chỉ chào hỏi mình bà Hàn.
Bà Hàn là mẹ chồng, cô không thể làm như không thấy. Cho dù đã xé rách mặt nhau nhưng trước mặt mọi người cô vẫn phải làm đúng bổn phận con dâu, mặc kệ bà Hàn có quan tâm hay không.
Nhưng Hàn đại tẩu chỉ là chị em dâu. Từ sau khi Quốc Bân nhà cô đi làm, Hàn đại tẩu liền khó chịu khiến cho làng trên xóm dưới đều nghe được.
Trần Nhu không thích thấy chuyện như vậy, nên cô không muốn để ý đến chị ta.
"Chị dâu cô muốn lấy một khối tiết heo cuối cùng, ai ngờ me chồng cô cũng muốn ăn nên kêu chị ta hiếu kính. Chị ta nghe thế liền nói cô cũng lấy sao bà Hàn không đòi mà lại đòi phần của mình?" Chu Trân nói.
Trân Nhu nghe xong lời này, vẻ mặt chỉ nhàn nhạt.
"Sau đó mẹ chồng cô bắt đầu mắng chị ta, anh cả cô tới kịp cho nên đã dẫn người về, không kịp gây sự với nhau." Chu Trân nói.
Tuy rằng Chu Trân chưa nói, Trần Nhu cũng thừa biết bà Hàn mắng Hàn đại tẩu khẳng định cũng không quên phần mình.
Phải biết rằng bà Hàn hiện giờ luôn nhớ thương tiền lương của con thứ bà ta. Nhưng tiền lương đã phát mà bà ta một phân tiền cũng chưa được thấy. Tuy rằng chưa tìm tới, nhưng trong lòng làm sao có thể thoải mái được?
Tuy vậy Trần Nhu cũng không để ý nhiều, chuyển chủ đề hỏi Chu Trân: "Tại sao bác gái Mã lại đồng ý cho mọi người chia nhà?"
Nhà họ Mã cách vách thực ra số người không phức tạp. Chồng Chu Trân là con lớn nhất, sau đó là ba người em gái, nhỏ nhất mới là đứa em trai út.
Cô con gái thứ hai đã sớm lấy chồng, con thứ ba và thứ ta là song sinh, nhưng năm nay cũng đã gả cho nhà người.
Nhưng hai ô con gái này cũng không phải đèn cạn dầu, Trân Nhu đã được chiêm ngưỡng qua. Nhưng năm nay hai người đều trước sau được ga ra ngoài, hơn nữa còn rât được hoan nghênh. Bởi vì họ là song thai, người nhà chồng cũng ngóng trông sau khi đón dâu về sẽ sinh được một song thai như vậy tăng thêm phúc cho gia đình.
Hiện giờ nhà họ Mã chỉ còn hai vợ chồng ông bà Mã, còn có vợ chồng Mã Đại Phát Chu Trân và hai đứa nhỏ, cùng với chú em Mã Tiểu Phát.
So với tình trạng trước khi hai người con gái gả chồng thì hiện giờ số người trong nhà đã đơn giản đi nhiều.
"Sang năm chú út nhà tôi đã mười chín, cũng có thể cưới vợ được rồi. Vị trí của chú ấy trong lòng cha mẹ chồng tôi chúng tôi không thể so sánh được, vì thế mới cho phép chia nhà đấy." Chu Trân hừ hừ nói.
"Năm nay cô cố tình không lấy công điểm nào, hóa ra đều là cố ý sao?" Trần Nhu cười nhẹ nói.
Năm nay Chu Trân làm việc không nhiệt tình chút nào, không chỉ công việc lúc bình thường mà vào thời điểm thu hoạch vụ thu cũng thế. Chỗ này không thoải mái chỗ kia không thoải mái, Mã đại nương đã bị cô ấy làm cho tức chết.
"Làm mệt đến chết đi sống lại cũng không được vào trong miệng bao nhiêu, tôi có khờ mới dồn hết sức lực đi làm." Chu Trần nói.
Cô thật sự không có yêu cầu gì to tát. Cô chỉ muốn chia nhà ra ngoài sống một mình, hai vợ chồng già tốt xấu gì cũng đều muốn để cho chú út. Nói đâu xa, ngay vừa rồi khi chia xong thịt, chú ấy đã ngay lập tức xách một phần sang nhà người yêu!
Năm nay cô rất hy vọng có thể làm được một bộ quần áo mới. Từ sau khi gả đến đây cô chưa được mặc qua quần áo mới, tất cả phiếu vải bố đều bị mẹ chồng nắm tay, dự định đợi đến khu chú út kết hôn lấy ra dùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận