Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 140: Thật Là Có Tâm

Chương 140: Thật Là Có TâmChương 140: Thật Là Có Tâm
Hai người chơi đùa một lúc, con trai anh liền muốn ra ngoài, giang hai tay với cha nó muốn ôm một cái. Sau khi được ôm thì giơ tay chỉ ra phía nhà ngoài.
Đúng là một nhóc con vô cùng thông minh.
Hàn Quốc Bân cười tươi, mặc thêm cho con một cái áo lông, bọc bên ngoài một cái chăn nhỏ sau đó mới bế con ra ngoài.
Không có cách nào, bên ngoài thật sự quá lạnh.
Nhưng thằng nhóc này lại không sợ lạnh, được ra ngoài nhìn thấy mẹ thì cười toe toét.
Trần Nhu đang hấp màn thầu thấy hai người ra thì cười nói "Trời lạnh như thế mà nó lại không sợ, còn muối ra ngoài chơi sao?"
"Lớn lên giống em, thân thể thì giống anh." Hàn Quốc Bân rất kiêu ngạo.
"Cha nào con nấy, giống anh mới là bình thường đó." Trần Nhu cười, trừng anh một cái.
Cô lấy thêm mấy quả trứng gà để nấu canh trứng.
Một tuần trước cô đã bắt đầu đút canh trứng cho Hàng Hàng. Lúc đầu chỉ muốn thử một chút nhưng xem ra thằng bé rất thích, vì vậy thuận theo tự nhiên cho con ăn.
Nhưng bé ăn cũng không nhiều lắm, chỉ một nửa.
Còn mấy loại bột chuẩn bị lúc trước cô cũng đã nấu cho Hàng Hàng ăn thử, thằng bé ăn cũng rất ngon miệng, vì thế cho nên hiện tại một ngày cô chỉ cho Hàng Hàng bú hai ba lần.
Tuy là thấy mới lại nên mới ăn, vì vậy Trần Nhu cảm thấy muốn cai sữa cũng sẽ không quá khó. Tuy nhiên Trần Nhu cũng không muốn nhanh như vậy cai sữa, đợi con lớn lên một chút nữa đã.
Bởi vì không có nhiều đồ ăn dinh dưỡng, ăn nhiều một chút để tăng cường sức đề kháng.
Canh trứng nấu xong cô đưa cho Hàn Quốc Bân đút cho con, cô thì tiếp tục hấp màn thầu. Hôm nay cô cần phải hấp không ít, bữa sau muốn ăn thì chỉ cần cho vào nồi hấp nóng lên là được, không cần phải ủ bột mất thời gian.
Ăn màn thầu nóng hổi cùng canh xương hầm củ cải, đây là bữa sáng nhà cô.
Ăn xong Trần Nhu liền sang nhà họ Mã tìm Chu Trân.
Chu Trân hiện giờ rất thư thái. Rốt cuộc năm nay đã sắp được chia nhà rồi, chồng cô ay đã đóng rất nhiều gạch mộc, đợi đến lúc chính thức được chia nhà thì sẽ dùng để xây nhà ở.
"Nghĩ tới liền ngượng ngùng, vì tôi mà khiến Quốc Bân phải mua giúp nhiều nồi như vậy cho người trong thôn." Chu Trân nói.
Cô ấy cảm thấy nếu là đổi thay lại là chồng mình thì cô ấy nhất định không vui. Vô duyên vô cớ lại gặp nhiều chuyện như vậy.
"Không có gì, hiếm có dịp mới được giúp đỡ người trong thôn." Trân Nhu nói.
Tuy rằng cô không hỏi Quốc Bân, nhưng theo như cô thấy thì sáu đồng tiền thưởng nhiều ra kia chính là thù lao anh ấy mua hai cái nồi.
Cô với anh ngủ chung một cái giường, gốc gác của anh có thể cô không rõ ràng nhưng tính tình anh thì cô quá hiểu rõ.
Nói anh chăm chỉ thì đúng là anh chăm chỉ thật, tiền đề là sự chăm chỉ này có chỗ lợi, bằng không anh tình nguyện ngủ cũng sẽ không dậy đi làm.
Ví dụ như chuyện mua nồi này, nếu không có lợi thì nhất định anh sẽ không ôm vào người.
Nhưng theo như cô thấy thì anh rất vui.
Làm chưa được hai tháng đã có tiền thưởng, cô thật sự thiếu chút nữa đã tin anh.
Hàn Quốc Bân cũng không biết vợ mình lại hiểu rõ mình như vậy, bằng không nhất định sẽ chạy đến ôm cô một cái.
30 năm nay các nhà vẫn tụ họp ở nhà ông bà Hàn để ăn tất niên.
Tuy rằng Trần Nhu chưa đến nhưng cũng đã lường trước được mẹ chồng cô sẽ không bỏ qua chuyện tiền nong, nhưng cô cũng không quá để ý.
Mặc cho bà Hàn nói thế nào thì đồ nhà mình nếu không đáng phải bỏ ra thì đừng mơ cô bo ra một phần.
Hôm nay Trần Nhu chuẩn bị hai món ăn, một là thịt kho tàu cá chép, một cái chính là thịt heo xào miến.
Bằng ấy đồ ăn được để trong nồi mang sang bên kia, Trần Nhu xách sang mà không cần đậy nắp.
Trên đường sang bên kia Trần Nhu ghé qua nhà họ Mã, cùng bác gái Mã hàn huyên vài câu, bác gái Mã thấy vậy thì khen: "Hai vợ chồng các cô thật là có tâm, nấu hai món ngon như vậy mang sang kia."
Đều làm mẹ chồng người, tự nhiên là bà không ngại khen Trần Nhu một chút. Cũng kêu vợ thằng cả học hỏi cô một ít, Chu Trân chính là quá mức chỉ li, cái gì cũng phải tính toán rõ ràng với bà tai
Bà Hàn không phải đèn cạn dầu, đã chia nhà rồi mà vẫn còn nhớ thương đến tiền trong tay Hàn Quốc Bân, vậy thì việc chia nhà còn ý nghĩa gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận