Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 146: Tiền Lương Cao

Chương 146: Tiền Lương CaoChương 146: Tiền Lương Cao
Nhưng bởi vì đều là chia đều theo nguyên tắc, cho nên người trong thôn cũng sẽ có ý kiến, như này không phải để cho người toàn thôn phải nuôi không sao?
Ví dụ nói ngay tới Tống Hiểu Ngọc, hộ khẩu cô ta còn chưa dời qua đây, cho nên cô ta không được phân lương thực, đồ ăn cũng sẽ không có.
Nếu muốn chuyển hộ khẩu, muốn đem hộ khẩu chuyển về ở nông thôn không khó, nhưng nếu muốn đem hộ khẩu chuyển vào hộ khẩu trong thành vậy thì không phải việc dễ dàng.
Cho nên cô ta vẫn còn đang do dự.
Nhưng mà Hàn Quốc Bân không giống như vậy, tuy rằng anh ở trong thành đi làm, nhưng hộ khẩu là hộ khẩu trong thôn, cho nên phân lương thì anh cũng sẽ có phần.
Không làm việc cũng được, người trong thôn tự nhiên có ý kiến.
An Đại Bang cùng chị tư ở rất xa, lần trước sau khi chị tư đến đưa trứng gà mãi cho đến hiện tại mới đến, không có tin tức lẫn nhau, cho nên bọn họ cũng không biết Hàn Quốc Bân đã vào thành đi làm.
Nghe thấy cha Trần nói hai vợ chồng bọn họ có chút không hiểu: "Chuyện gì vậy? Phân lương theo đầu người sao?"
"Các con còn chưa biết chứ Quốc Bân vào bộ vận chuyển trong thành, xem như tài xế chính thức của bộ vận chuyển, sau này cũng không làm ruộng nữa." Mẹ Trần cũng nói: "Nhưng mà không làm ruộng lại được không được phân chia lương thực, cho nên người trong thôn có ý kiến."
Nói cách khác chính là con rể kiếm là kiếm được tiền là của chính mình, nhưng ăn lại là ăn lương thực ở trong thôn, vậy khẳng định sẽ có người không được thoải mái.
"Gì cơ?" Chị tư sợ ngây người, nhìn Hàn Quốc Bân nói: "Quốc Bân, em vào thành đi làm? Chuyện xảy xa lúc nào vậy?"
"Làm đến bây giờ sắp được một tháng rưỡi." Hàn Quốc Bân nói.
"Sao chưa nghe ai nói đến." chị tư nói.
"Cũng không phải là do các con lâu chưa trở về đây, mẹ lại nghĩ chờ các con về ăn Tết rồi nói một thể nên cũng không đi qua đó nữa." Mẹ Trần nói.
"Bây giờ biết cũng giống nhau thôi." Trần Nhu Cười nói.
An Đại Bang hiểu rõ, nhìn Hàn Quốc Bân người anh em cột chèo này, nói: "Hiện giờ chú có được công việc này, muốn phân lương thực thì sợ người trong thôn lại làm khó dì nhỏ."
Ở trong thôn bọn họ cũng có người vào thành làm công nhân, vợ và con cái đều bị xem thường, dù sao trong nhà không góp sức lao động của đàn ông còn được phân nhiều lương thực như vậy, con cái ở trong thôn cũng đều bị bắt nạt.
"Trong thôn thiếu phân hóa học, năm nay em đi giúp đỡ tìm quan hệ, xem có thể giải quyết hay không." Hàn Quốc Bân cũng nói.
"Đến phân hóa học mà chú cũng có phương pháp lấy được sao?" Chị tư kinh ngạc nói.
" Không dễ lấy, còn chưa xác định chắc chắn được." Hàn Quốc Bân lắc đầu nói.
Chị tư Trần biết không dễ lấy liền nói: " Đại đội nhà chị cũng xin đã lâu nhưng mãi mới xin được, nói đi cũng phải nói lại, sau khi dùng phân thì một mẫu đất tăng gia sản xuất không hơn kém 70 cân lương thực, chị nghe nói nếu có nhiều hơn, có thể tăng gia sản xuất đến khoảng trăm cân, nếu có thể xin được phân hóa học, vậy chính là đại công thần, chú muốn phân lương thực theo đầu người thì người trong thôn ai cũng không dám nói gì!"
An Đại Bang cũng gật đầu, phân hóa học thật đúng là một cửa đột phá.
Chị tư vào phòng với em gái mình liền nói: "Một tháng tiền lương chắc là không thấp đi?"
"34 đồng tiền." Trần Nhu nói.
Trần tứ tỷ trừng lớn mắt, đè thấp thanh âm, nói: "34 đồng tiền? Cao như vậy sao?"
Trần Nhu cười cười, kỳ thật còn chưa nói trợ cấp cùng với ' tiền thưởng '.
"Ăn cơm phải hết bao nhiêu tiền?" chị tư lại hỏi, chị ấy cũng sẽ không ngốc đến mức nghĩ em rể kiếm được bao nhiêu liền mang được về nhà ngần đó, ăn không khí hả? Trong thành một cọng hành cũng phải tiền.
"Phí ăn uống, một tháng có thể dư được khoảng hai mươi đồng tiền." Trần Nhu nói.
Nhưng hai mươi đồng tiền tới tay cũng là không ít, chị tư nhìn mẹ mình, giống như mẹ chị ta cũng đã biết, không phản ứng gì.
Mẹ Trân cũng đã sớm biết, còn nói chị ấy: " Em gái con tin con nên mới nói cho con biết, con cũng đừng nói ra bên ngoài, nhà chồng nó bên kia vẫn nhớ thương đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận