Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 147: Khách Đến Nhà

Chương 147: Khách Đến NhàChương 147: Khách Đến Nhà
Trần Nhu cười cười: " em biết rồi, trước kia nghĩ không thông, nhưng hiện giờ chị cũng không cần dạy dỗ e nữa đâu."
" Nói Quốc Bân chạy nhiều quan hệ, xem có thể mang cả nhà em chuyển hộ khẩu vào thành không, đến lúc đó cả nhà đều là người thành phố, đều có thể ăn lương thực hàng hoá." Chị tư nói.
"Ăn lương thực nhà nước gì chứ, còn không biết làm được bao nhiêu lâu, vẫn là ở trong thôn chắc chắn hơn." Trần Nhu nói.
Đời sau sẽ không có hạn chế về tem phiếu nhưng là trước mắt khoảng cách đời sau còn đã lâu đâu, vẫn là ở trong thôn phải bảo hiểm một ít.
"Không biết làm được bao lâu?" Chị tư liếc xéo: " Chức vị đều cho chú ấy, không làm được đến lúc chú ấy về hưu hả, đến lúc đó chú ấy về hưu cho cháu chị tiếp tục làm vào chỗ ấy thì càng tốt!"
"Làm gì có việc gì dễ dàng như vậy, việc sau này vẫn còn chưa biết, bây giờ cứ làm như vậy tạm thời đã, cái nhà nhỏ kia của em xem có thể kiếm được thêm để xây được cái nhà ngói không" Trần Nhu nói.
"Sau này con lớn, muốn sinh đứa thứ hai, đúng là cũng không ở được." Chị tư gật gật đầu.
"Nếu đến lúc đó mà thiếu, thì về nhà lấy thêm một ít." Mẹ Trần nói. " Con lúc đó mà thiếu thì vẫn còn có mẹ mà." Trần Nhu cười nói.
Chị tư nói: " Chị ở bên kia còn chưa được ở riêng đây này, thật đúng là cũng có chút muốn ra ở riêng."
"Nhà lớn phân gia, đại thụ phân nhánh, có cơ hội thì chị cứ xin chia ra đi, đến lúc đó nếu cần nồi sắt thì qua nói với em, em bảo Quốc Bân đổi phiếu công nghiệp cho chị mua một cái." Trần Nhu nói.
" Được." Chị tư cười gật đầu.
Nhìn thấy hai cô con gái của mình như vậy, mẹ Trần cũng nói: " Mẹ có nên cho mấy anh trai chị dâu các con ra ở riêng luôn không nhỉ?"
Nhìn hai cô con gái như vật, thật hiển nhiên làm vợ người ta, ai cũng muốn được ở riêng.
Hôm nay ba đứa con trai và con dâu đều về bên nhà mẹ đẻ hết, không ai ở nhà, nhưng mẹ Trần cũng không kéo kiệt, cho mỗi người bốn quả trứng gà, còn có đồ ăn cho cả nhà đi thăm người thân, đồ ăn sẽ ăn hết nhưng bốn quả trứng gà cũng coi như một ít tâm ý.
Hai chị em Trần Nhu liếc nhau, lập tức đều phát ra thanh âm gượng cười.
" Mẹ tự xem mà làm, hỏi bọn con chuyện này làm gì” Chị tư nói
" Đợi hai năm nữa đi, chờ con của anh ba lớn lên chút nữa, rồi cho mấy đứa nó ra ở riêng hết đi." Mẹ Trần nói. Hiện giờ anh cả Trân có bà đứa con, một đứa con gái cả với 2 đứa con trai, anh hai Trần một trai một gái, anh ba Trần cũng có một đứa con gái.
Nhưng mà con của anh ba Trần vẫn còn nhỏ, nếu ở riêng thì cũng không giúp được gì nữa, vẫn đợi hai năm nữa lại tính, đến lúc đó chia đều hết ra, ai lo người đó.
Ở nhà mẹ đẻ ăn cơm trưa, hai chị em lúc này mới đi cùng chồng mình về nhà.
Trần Nhu cũng là không quên dặn chị tư cô, nếu rảnh rỗi đến nhà cô chơi một chút, còn nói với hai đứa cháu ngoại, trong nhà có sữa mạch nha, nếu hai đứa đến sẽ pha cho mỗi đứa một cốc để uống, làm cho hai đứa cháu trai thèm dỏ dãi một phen.
Về nhà, Tiểu Hàn Hàng mệt, ở nhà ông ngoại bé đã ngủ một giấc, mới một lúc lại đã mệt mỏi, đặt lên giường đất ngủ.
Hàn Quốc Bân đi qua nhà cũ nhìn một chút, Hàn Quốc Lệ với Trương Giang còn chưa đi, còn mang theo con trai bọn họ Trương Hào Hào vẫn ở đây.
Anh liền đưa bọn họ sang bên này.
Hàn Quốc Lệ Trương Giang cũng chờ bọn họ, nếu không giờ này đã đi về rồi.
Trần Nhu đang bếp thổi lửa bắc nồi, Hàn Quốc Lệ vội nói: " Chị dâu, chúng em ở nhà cũ bên kia ăn rồi, chị đừng bận nữa ."
"Chị biết rồi, không phải nấu cơm." Trần Nhu nói: "Các em vào nhà đi." Hàn Quốc Bân cũng đưa cả nhà bọn họ vào nhà.
Trần Nhu không một lúc sau cũng vào nhà, tự nhiên nói chuyện cùng Trương Giang Hàn Quốc Lệ.
Cả nhà bọn họ ngồi chơi một tiếng đồng hồ, cũng muốn nhanh chóng trở về thành, Trân Nhu lấy điểm tâm trong nhà gói vào một túi, sau đó đưa cho Hàn Quốc Lệ mang về: "Không phải cho em, là cho cháu ngoại chị ăn."
Sau đó lại đi trong phòng bếp múc ba chén đường đỏ canh gừng, nói: "Hôm nay lạnh thật sự, một đường trở về sợ là lạnh, uống đi cho ấm rồi hãy vê."
Bạn cần đăng nhập để bình luận