Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 151: Ghen Ghét

Chương 151: Ghen GhétChương 151: Ghen Ghét
"Có bản lĩnh mấy người cũng đi làm như thế đi, vì mọi người trong thôn mưu cầu hạnh phúc, tạo ra sự thuận lợi cho thôn dân, đừng ngại, mau đi tiến cử đi, xem đội vận chuyển bên kia có muốn mấy người hay không!" Bà thím của Hàn Quốc Bân cũng nói.
Hàn Quốc Bân mua giúp hai cái nồi chính là cho hai đứa con trai của bà ta.
Bà ta đi qua nhờ Hàn Quốc Bân mua giúp, Hàn Quốc Bân liền mua cho hai người họ trước, những người khác đều để sau.
Có thể thấy được Quốc Bân quan tâm đến anh em nhà mình, như bây giờ Quốc Bân làm công việc này, về sau không thiếu chuyện cần tìm anh giúp đỡ, lúc này bà ta tự nhiên muốn đứng ra giúp đỡ cháu trai mình nói chuyện!
Những người nhỏ giọng nói chuyện đó đại khái cũng là do trong lòng tích tụ uất ức từ lâu rồi, vừa nói ra được mấy câu nhưng lại bị quát một trận thì ngay lập tức đáp trả luôn.
Bởi vậy trong thôn bắt đầu một trận tranh cãi không nhỏ.
Chu Trân đã ra ở riêng biết chuyện nên nói cho Trần Nhu biết.
Trần Nhu nói: "Qua một thời gian nữa, bọn họ nhìn thấy được tác dụng của phân hóa học thì mấy người đó cũng se không còn lời gì để nói được nữa."
Làm sao mà phân hóa học lại vô dụng chứ? Phân hóa học có tác dụng rất lớn, đội sản xuất của chị tư cô cũng đã xin, mỗi mẫu tăng sản lượng lên đến 70 cân, nhưng vậy mà vẫn còn xem như thu hoạch được ít, còn có nơi tăng sản lượng lên đến hơn trăm cân.
Những phân hóa học đó được chuyển đến đây mà sử dụng cho phù hợp, làm sao có thể thấp hơn so với ban đầu được, cho dù một mẫu chỉ tăng 50 cân lương thực, như vậy cũng không phải đã tăng sản lượng lên rồi sao?
Gần đây, cả người Trần Nhu đều lười biếng, cũng không có tâm tư đi quan tâm chuyện này, cô bắt đầu đếm trên đầu ngón tay tính thì thấy hình như kỳ kinh nguyệt của cô đã muộn một thời gian rồi?
Như này chẳng lẽ là cô lại có rồi?
Trần Nhu mới đầu còn muốn ngủ gat, tự nhiên nghĩ đến chuyện này thì lập tức cả người liền tỉnh táo không ít.
Bên cạnh bạn nhỏ Hàn Hàng mới mười tháng cũng đã biết gọi cha mẹ, Trần Nhu nhìn khuôn mặt ngủ say của con trai, hôn khuôn mặt của nhóc con.
Ban đêm Hàn Quốc Bân đã trở lại.
Năm ngoái có mấy ngày gió tuyết rất lớn, anh nghỉ ở trong thành, những lúc còn lại cơ bản đều suốt đêm trở vê.
Hơn nữa bởi vì mùa hè tới, đi qua lại cũng nhanh và tiện hơn, từ huyện thành về nhà cũng vừa đúng 12 giờ.
Không còn sớm, nhưng cũng không tính là quá muộn.
Ngày hôm sau Hàn Quốc Bân phải ra ruộng ngay, cho nên sau khi trở về Trần Nhu để cho anh tắm rửa rồi đi ngủ luôn.
Người đàn ông này đúng là rất chăm chỉ, lúc nghỉ không đi làm ở trong thành, anh đều về trong thôn đi ra ruộng làm việc, mỗi lần đi là đầy công điểm, nửa điểm cũng không chậm trễ.
Nhưng thật ra Trần Nhu từ đầu xuân tới nay từ trong thôn ôm một con heo con về nuôi, cô cũng đi đào cỏ dại cắt cỏ heo, cũng làm không ít những việc khác nữa.
Tuy rằng cô còn có một người vướng chân tay, nhưng công điểm của cô không thấp, bởi vì từ đầu xuân, cô thường xuyên đem con đi gửi ở nhà mẹ đẻ.
Mẹ cô chăm lo việc nhà, không thể đi làm được, cho nên Trần Nhu cũng nhờ bà ấy trông con cho một thời gian.
Bạn nhỏ Hàn Hàng cũng không khó trông, nhưng điều kiện là phải có người mang theo, dù sao cũng chưa đến một tuổi, năm ngoái tháng 7 mới sinh, còn kém hai tháng mới tròn một tuổi.
Nhóc con đã đứng được, đặt ở trong thôn cũng là lớn nhanh, mặc dù là như vậy nhưng bé cũng không thể rời người được.
Bạn nhỏ Hàn Hàng chính là con trai cả trong nhà, bên trên không có ai lớn hơn nữa. Nhưng nếu tính kỹ ra thì vẫn có, Thiết Đản cùng Lư Đản là anh họ ruột.
Nhưng mà hai người anh trai này làm sao đã trông được em, bản thân hai người anh trai này còn chơi đến vui quên trời đất.
Hơn nữa một thời gian trước, Thiết Đản tên nhóc con này còn cùng may đứa trẻ lớn khác đi xuống sông, thiếu chút nữa bị sặc, sau khi trở về bị cha bé hung hăng đánh đòn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận