Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 169: Có Mệt Không?

Chương 169: Có Mệt Không?Chương 169: Có Mệt Không?
"Có mệt hay không? Nếu mệt thì ăn xong lại vào nhà nằm một lát." Trần Nhu vừa uống cháo vừa nói với anh.
"Không mệt." Hàn Quốc Bân uống hạt kê cháo, đáp.
Lúc thu hoạch vụ thu, cơm sáng Trần Nhu làm cho anh bữa nào cũng vô cùng phong, ăn xong buổi trưa lại chạy vào huyện ăn rồi đi làm, buổi tối thì ăn cơm trên tỉnh, thức ăn cũng không có chỗ nào để chê.
Buổi tối anh về, cô lại đón anh bằng một cốc sữa bò ấm nóng, anh luyến tiếc uống, nhưng nếu không uống thì nhận lại sẽ là gương mặt không hài lòng của vợ.
Cho nên buổi tối trước khi ngủ anh lại được bồi bổ bằng một cốc sữa bò.
Tuy rằng thực sự có hơi mệt, nhưng sau khi thu hoạch vụ thu kết thúc, muốn nói quá mệt thì thật sự không đến mức ay Rốt cuộc thì những thức ăn kia cũng không phải ăn không.
Hàn Quốc Bân ăn cơm sáng, thấy hết mưa rồi thì liền gấp không chờ nổi xách theo thùng gỗ đi ra cửa, không cần phải nói cũng biết là anh lại đi bắt cá đi.
Hiện giờ vẫn chưa hoàn toàn tính là nông nhàn đâu, vẫn đang trong giai đoạn bận rộn giai đoạn. Sau khi thu hoạch vụ thu xong xuôi thì lại đến lúc xới đất gieo tiểu mạch.
Đợi đến lúc lúa mì vụ đông gieo xong mới tính là hoàn toàn nông nhàn.
Hàn đại tẩu sáng sớm đã sang đây, thấy Hàn Quốc Bân không ở nhà thì hỏi: "Chú hai sáng sớm đã đi làm rồi sao?"
"Không đâu, xách theo thùng gỗ vào núi bắt cá rồi." Trần Nhu trả lời.
Nghe xong chị dâu Hàn liền nhìn xung quanh, sau đó nhỏ giọng nói: "Đồng nghiệp chú hai còn muốn ăn nấm nữa không? Tối hôm qua trời đổ mưa, thời điểm này là lúc hái nấm tốt đấy."
"Chị dâu không định xuống ruộng kiếm công điểm sao?" Trần Nhu hỏi. Tối hôm qua mưa đầy trời, hôm nay nhất định khắp núi đồi đều là nấm.
"Để anh cả thím đi là được, nếu như đồng nghiệp chú hai còn muốn ăn thì để tôi tranh thủ vào núi hái nấm." Hàn đại tẩu nói.
Hai chuyện so sánh thì vẫn là vào núi hái nấm được lời hơn chút. Công điểm để cho chồng chị ta kiếm đi, chị ta thì và núi hái nấm!
Trần Nhu cũng gật đầu: "Đại tẩu nếu muốn hái thì hái đi, đồng nghiệp củ anh ấy vẫn muốn ăn. Sắp vào đông rồi nhưng không có gì ăn ngon, nấm đối người thành phố chính là lựa chọn không tồi."
"Được, vậy tôi đi luôn đây!" Hàn đại tẩu cao hứng nói. Tối hôm qua trời mưa, hôm nay mưa da tạnh, muốn vào núi hái nấm không chỉ có Hàn đại tẩu mà một số cô vợ người ta hay các cô gái cũng có chung ý tưởng.
Thiết Đản và Lư Đản cũng bị Hàn đại tẩu dắt vào núi. Hôm nay Hàn đại tẩu mang hẳn một cái sọt theo, quyết tâm phải hái được đầy một sọt mới về!
Trần Nhu chưa vội lên núi. Cô dự định nghỉ ngơi mấy ngày, thật sự người ngợm vẫn còn hơi mệt mỏi, không chịu được vất vả như vậy.
Tống Hiểu Ngọc hôm nay không đi làm, đúng là khó có được một ngày nghỉ.
Cô ta liền ôm con trai Hàn Tư sang bên này chơi.
Trần Nhu đợt này bận rộn, tuy rằng vẫn chú ý dinh dưỡng cho mình nhưng khí sắc vẫn không thể nào tốt như thường ngày được, không thể nào so sánh được với Tống Hiểu Ngọc.
Tống Hiểu Ngọc tuy rằng không được chia lương thực, nhưng đồng thời cô ta cũng không cần đi kiếm công điểm. Thời điểm mọi người làm mệt như cẩu thì cô ta lại được thảnh thơi đạp xe đạp đi làm tan tầm, thoải mái vô cùng.
Trần Nhu tuy rằng có một làn da tốt, chỉ cần che chắn thì nhìn vẫn trắng, nhưng nhìn tổng thể thì trông vẫn hơi thô ráp.
Tống Hiểu Ngọc thấy cô như vậy, tâm tình không tồi. Phải biết rằng người chị dâu hai này lớn lên rất đẹp, nhưng mà đẹp cũng để làm gì? Không có văn hóa nên chỉ có thể là thôn phụ làm việc nặng, mấy công việc nặng hại người, tướng mạo có đẹp đến mấy cũng sẽ bị tàn phá.
Tuy vậy ngoài miệng vẫn ra vẻ quan tâm nói: "Chị là người đang mang thai, cho dù muốn kiếm công điểm thì cũng nên chú ý nghỉ ngơi nhiều nghỉ ngơi. Hơn nữa anh hai tiền lương cao như vậy, còn có thể để chị bị đói sao?"
"Đây cũng là không có biện pháp, anh hai thím đi làm còn phải ăn cơm, mỗi tháng mang về nhà không còn được bao nhiêu, lại còn nợ đơn vị nhiều tiền như vậy vẫn chưa trả hết. Tôi không xuống đất kiếm công điểm làm sao được." Trần Nhu liếc mắt nhìn cô ta, đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận