Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 176: Muốn Chọn Người Phù Hợp

Chương 176: Muốn Chọn Người Phù HợpChương 176: Muốn Chọn Người Phù Hợp
"Năm nay bác con sức khoẻ không quá tốt thì thôi, sang năm con cùng Quốc Bân qua đó ngồi một lúc." Mẹ Trần nói.
"Vâng, đến tết qua đó luôn" Trần Nhu gật đầu nói.
Vốn dĩ tết năm nay lúc về nhà mẹ đẻ là muốn đi qua nhà bác cô ngồi chơi luôn, nhưng mẹ cô bảo cô không cần qua, sức khoẻ của bác không tốt lắm, cần nghỉ ngơi, người nhà cũng không cần khách sáo quá như vậy.
Cho nên cũng không đi.
"Lần trước mẹ qua đó, bác con còn nói chuyện với mẹ về anh họ thứ ba của con, năm nay tuổi cũng không nhỏ nữa nhưng vẫn chưa muốn kết hôn." Mẹ Trần nói.
"Anh họ thứ ba năm nay cũng sắp 25 tuổi rồi đúng không?" Trần Nhu suy nghĩ một chút, nói.
"Gì mà 25 tuổi, đó là năm ngoái, năm nay đã 26 tuổi, năm nay đã qua được nửa năm rồi, nháy mắt Thừa Diệu cũng 27 tuổi rồi." mẹ Trần nói.
Anh họ thứ ba của cô tên là Cố Thừa Diệu, anh họ thứ nhất và thứ hai có tên gọi lần lượt là Cố Thừa Quang, Cố Thừa Tông. Nhưng nếu như cậu cô phấn đấu cả đời thì có thể còn phấn đấu ra được đứa con trai thứ tư, lúc đó sẽ đặt tên là Cố Thừa Tổ. Nhưng giờ chỉ có ba người con trai, còn lại đều là con gái.
"Vậy thì đúng là không nhỏ nữa, sao các anh ấy còn không kết hôn?" Trần Nhu nói.
"Nói là chưa gặp được người phù hợp." mẹ Trần nói: "Mẹ cùng bác con đều nói Thừa Diệu đúng là làm ra vẻ, cái gì mà phù hợp với không phù hợp, tìm một người không tồi trực tiếp cưới về nhà là được, chờ sinh con xong thì còn gì mà phù hợp với không phù hợp nữa?”
Trần Nhu kéo khoé miệng: "Nói thì nói như vậy, nhưng vẫn phải hợp mắt anh họ thứ ba mới được."
"Hợp mắt cũng không có sai, nhưng cũng không thể quá kén chọn, hơn nữa lúc đó không phải con cũng nói không vừa mắt Quốc Bân sao, mẹ thấy con hiện giờ hiếm lạ anh ta lắm kìa." Mẹ Trần nói.
Mặt già của Trần Nhu đỏ lên: "Mẹ nói gì vậy."
Mẹ Trần cười cười: "Xấu hổ cái gì? Mẹ là người từng trải, anh ta đối xử tốt với con, để con yên tâm, con hiếm lạ anh ta cũng đúng thôi."
"Nói chuyện của anh họ thứ ba thôi." Trần Nhu nói.
"Thừa Diệu năm nay cũng về thăm nhà, bác con bảo mẹ để ý xem có cô gái nào tốt giới thiệu cho ông ấy, đến lúc Thừa Diệu về nhà thì để anh ta đi xem mắt, nếu được thì làm lễ cưới luôn để anh ta đưa vợ di vào quân đội cùng luôn." Mẹ Trần nói.
"Vậy có người phù hợp chưa?" Trần Nhu hỏi. "Không dễ tìm đâu." Mẹ Trần thở dài nói.
"Sao không dễ tìm?" Trần Nhu nói.
"Ánh mắt của anh họ thứ ba của con cao lắm, nếu mà lớn lên không xinh đẹp thì nó sẽ chướng mắt, từ nhỏ anh con đã thích xinh đẹp, yêu cầu cũng không thấp, làm gì dễ tìm như vậy?" Mẹ Trần ghét bỏ nói.
" Anh họ thứ ba của con có hình dáng như thế nào, bởi vì nhiều năm không gặp nên cũng sắp quên luôn rồi." Trần Nhu nghĩ nghĩ, ấn tượng quá mức mơ hồ liền nói.
"Trong ba anh em bọ họ lớn lên đẹp nhất là anh ấy, chiều cao so với Quốc Bân không khác nhau lắm, mấy năm trước tốt nghiệp cấp ba xong thì gia nhập quân đội, mấy năm trước trở về có đến thăm nhà mình, lúc ấy con vào thành không ở nhà. Tướng mạo Thừa Diệu đúng là đi mười dặm cũng không tìm được người thứ hai." Mẹ Trần nói
Trần Nhu: ".." Cô còn tưởng mẹ cô ghét bỏ anh họ thứ ba thật, khen sắp lên đến trời rồi.
"Giống con, đều kế thừa vẻ ngoài của bà ngoại các con." Mẹ Trần hơi đắc ý nói.
Trần Nhu cười: "Bà ngoại con đẹp lắm hả?"
"Tất nhiên, bà ngoại con trước kia làm người ở cho gia đình giàu có, công tử nhà người ta nhìn thấy bà ấy đẹp còn muốn nạp làm thiếp đấy, chẳng qua bà ấy đi cầu xin phu nhân, lúc đó phu nhân mới cho bà ngoại con ra ngoài kết hôn, cũng gả cho ông ngoại của con." Mẹ Trần nói.
Đây là đầu tiên Trần Nhu nghe chuyện này.
Mẹ Trần cười nói: " Đây đều là chuyện cũ thôi, được rồi, trời cũng không còn sớm nữa, con về đi."
Thời gian đúng là không còn sớm, Trần Nhu mang theo bạn nhỏ Hàn Hàng đang chơi vui vẻ với em trai con của anh ba về nhà.
Về đến nhà là hơn bốn giờ chiều, Trần Nhu nấu ít cháo thịt nạc ăn.
Ăn chung với bạn nhỏ Hàn Hàng.
Đêm hôm đó Hàn Quốc Bân vừa bước vào nhà thì trời mưa.
"Anh trở về đúng lúc ghê." Trần Nhu đóng cửa, nhịn không được nói.
Hàn Quốc Bân cười cười, nói: " Anh cảm thấy trời cũng sắp mưa, nên tăng tốc đi về. "
"Biết sắp mưa còn về nhà." Trần Nhu trừng mắt nhìn anh.
"Trong nhà có áo mưa mà, nếu ngày mai vẫn mưa, mặc áo mưa lên là được." Hàn Quốc Bân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận