Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 178: Đòi Tiền

Chương 178: Đòi TiềnChương 178: Đòi Tiền
Tống Hiểu Ngọc đúng là bỏ ra được vốn gốc, thêm hai bộ đồ mới đúng là đã tiêu tốn không ít tiền của cô ta.
Nhưng mà khoản tiền này bỏ ra cũng coi như đáng giá, cô ta làm cho cha mẹ chồng hai bộ quần áo mới, hiện nay trong thôn còn ai giám nói cô ta ăn không tả tiền cha mẹ chồng? dù sao mỗi tháng cô ta vẫn còn nộp ba đồng tiền cơm đấy!
Hai bộ quần áo này là hiếu kính riêng!
Đừng nói người ngoài, ngay cả Hàn Quốc Lâm cũng bị vợ anh ta làm cho cảm động một phen.
Anh ta cho rằng vợ anh ta tiếc tiền cho cha mẹ anh ta tiêu, anh ta là người sợ vợ, vợ nói gì chính là cái đó, không giám làm cho cô ta mất hứng.
Nhưng mà Hiểu Ngọc lại làm quần áo mới cho cha mẹ mình! Anh ta cảm thấy có thể cưới được người vợ hiếu thuận như vậy đúng là phúc mà đời trước anh ta tu được.
Góc nhìn của người trong thôn lại không như vậy. Cha mẹ Hàn thương cô ta giống như thương con gái ruột, còn có người đàn ông của mình, ban đêm ôn nhu kính cũng không nói đến.
Như vậy làm cho Tống Hiểu Ngọc cảm thấy, hai bộ quần áo này tuy khiến cô tiếc tiền, nhưng mua sắm lại thật sự có lời!
Nhưng mà cơn tức này cô ta còn chưa hạ hết đâu.
Lần trước việc mua giày da, Nhà anh hai coi như tránh mặt cô ta.
Lúc ấy việc mua giày da cũng không lắng xuống nhanh như vậy, bởi vì chị dâu của người đồng nghiệp kia về sau cũng nhờ bạn bè ở Thượng Hải mua đôi giày da kia, tuy rằng kiểu dáng không giống nhau, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Nhưng mà chị dâu họ của người đồng nghiệp kia chỉ mất mười lăm khối tiền để mua.
Lúc ấy người đồng nghiệp kia còn đến hỏi cô ta có phải mua trúng hàng giả, nên mới rẻ hơn?
Nhưng làm sao có khả năng, hai đôi giày này để cạnh nhau, chất lượng kiểu dáng đều không khác biệt, làm sao lại đôi rẻ hơn đôi lại đắt hơn ba đồng tiền?
Tống Hiểu Ngọc lúc ấy nói rằng anh hai chồng cô ta không lấy nửa phần tiền lãi, mười đời tổ tiên làm nông trong sạch, cho tới bây giờ đều không làm chuyện đầu cơ trục lợi này!
Anh hai chồng của cô ta không kiếm, cho nên rẻ hơn, người ta kiếm lời cho nên mới đắt!
Chuyện này cuối cùng như thế nào Tống Hiểu Ngọc không biết, nhưng cái người đồng nghiệp kia về sau cũng không giám nói tiếng nào trước mặt cô ta nữa.
Bởi vì chuyện này, Tống Hiểu Ngọc không đến đây tìm Trần Nhu, cô ta trực tiếp sang nhà chị dâu Hàn, muốn để chị ta cũng hiếu kính một chút đồ vật, dù sao chị ta cũng là con dâu trưởng trong nhà, nên có trách nhiệm đi đầu!
"Tiền øì chị cũng không kiếm được, năm nay sắp đến cuối năm rồi mà nhà chị cũng chỉ được phân chưa đến hai mươi đồng tiền, còn chưa nhiều bằng hai tháng tiền lương của em, lại còn phải mua dầu hoả với que diêm, mọi thứ đều cần tiền, còn có Thiết Đản và Lư Đản, hai nhóc con kia sinh ra đúng là không được tích sự gì, ngay cả cái chén còn không giúp chị rửa, trong nhà áp lực lớp thành hình dạng gi rồi? Chị thật ra vẫn nhớ đến trách nhiệm đi đầu, nhưng em nhìn đi nhà chị nhà gạch phòng gỗ làm sao có khả năng ấy?" Chị dâu Hàn nói.
"Chị là dâu cả, chị không hiếu thuận mà được hả?" Tống Hiểu Ngọc hừ nói.
"Năm nay phát lương thực xong, 30 cân hạt cao lương chị mới vừa đưa qua cho cha mẹ, tất cả đều là lương thực mới được phát, chị làm sao lại thành không hiếu thuận rồi?" chị dâu hàn nói.
Tống Hiểu Ngọc cuối cùng cũng không chiếm được chút tiện nghi nào từ bên này.
Bà Hàn biết con dâu ba đi chính là muốn đòi phúc lợi cho mình, thật tình cảm thấy con gái ruột cũng chưa tri kỷ như vậy.
Bà ta nhỏ giọng nói: "Nhà thằng cả bên kia đúng là không có tiền, chị dâu cả của con lại keo kiệt, một phân tiền cũng không chịu bỏ ra, con nên đi nhà thằng hai bên kia." Tống Hiểu Ngọc sao có thể nghe me chồng xúi giục, nói: "Chị dâu hai bên kia áp lực còn lớn hơn so với con." Về sau không biết chừng còn phải nhờ đến nhà anh hai chồng, không thể đắc tội người ta quá mực được.
"Áp lực ở đâu ra? Tiền lương hàng tháng của thẳng hai nhiều như vậy!" Bà Hàn nói.
"Tiền lương đúng là không ít, nhưng con biết anh hai đi làm cũng phải ăn cơm ở bên kia, ăn xong dư lại cũng không được nhiều tiền lắm, con nghe chị dâu hậu nói qua, bây giờ đơn vị nợ lương còn chưa trả hết đâu." Tống Hiểu Ngọc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận