Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 181: Trăm Tước Linh

Chương 181: Trăm Tước LinhChương 181: Trăm Tước Linh
Chà lưng giúp nhau, tắm rửa thoải mái dễ chịu một cái, xong xuôi mới lái xe về nhà. Đi đến nửa đường thì gặp được tuyết rơi.
"Cậu có về nhà nữa không?" Lý Đại Nguyên hỏi.
"Về." Hàn Quốc Bân gật đầu.
Lý Đại Nguyên liền bội phục nói: "Hai người làm sao có thể duy trì hôn nhân vậy, tôi thấy vợ chồng cậu lúc nào cũng nồng nhiệt hết."
Hàn Quốc Bân nói: "Vợ tôi đang mang thai, tất nhiên phải về với cô ấy một chút."
"Về đi." Lý Đại Nguyên xua xua tay.
Hàn Quốc Bân liền đội tuyết về nhà. Trần Nhu đang trong giai đoạn thích ngủ, sau khi mở cửa cho anh mới phát hiện bên ngoài tuyết đang rơi, cũng nhìn thấy trên lông mi anh bây giờ đang dính đầy tuyết.
Tuy vậy còn có khăn quàng cổ và áo bông lớn, tuyết rơi nhỏ nên anh cũng không quá lạnh. Trần Nhu rót cho anh cốc nước ấm để uống sau đó lại lên giường ngủ thiếp đi.
Thật sự là quá mệt mỏi.
Trần Nhu dính vào giường đất một cái lập tức ngủ được luôn. Hàn Quốc Bân cởi áo ngoài xong cũng nằm lên giường, thân nhiệt anh luôn cao, trong ổ chăn có thêm anh vào thật sự vô cùng ấm áp, Trân Nhu theo bản năng lăn vào trong lòng ngực anh, Hàn Quốc Bân cũng ôm cô vào trong ngực.
Buổi tối hôm nay tuyết rơi đứt quãng. Khi ánh sáng buổi sớm hôm sau xuất hiện, bên ngoài trời đã trắng xoá, nhiệt độ không khí cũng đã rất thấp, thấp tới nỗi Trần Nhu không muốn ra cửa.
Bạn nhỏ Hàng Hàng đã sớm được mẹ bé bọc lại thành cái bánh chưng. Chân mang vớ đi giày, trên tay là cái găng tay nhỏ mẹ làm bao lấy, tuy vậy tiểu gia hỏa không thích đeo găng tay, Trần Nhu cũng chỉ có thể trong lúc nó ngủ mà đeo vào, đợi lúc thằng bé tỉnh lại phải tháo ra.
Cơm sáng là Hàn Quốc Bân nấu. Uống cháo hạt kê, ăn xong Hàn Quốc Bân lúc này mới lấy từ trong túi ra kẹp tóc và dây cột tóc.
"Lại tiêu tiền loạn lên rồi đấy." Trần Nhu cười giận nhìn anh rồi nhận lấy.
Tuy rằng dùng kem trăm tước linh cũng không tiện lắm, nhưng đây là người đàn ông này thương mình, hơn nữa nó cũng thực dụng hơn giày da nhiều, cô tất nhiên sẽ không cằn nhẳn anh làm gì.
Đứng dậy cầm cái gương nhỏ trong nhà đến, sau đó bôi kem lên trên mặt
Từ sau khi thu hoạch vụ thu cô liền bắt đầu dưỡng da, chăm chỉ dùng nước vo gạo rửa mặt. Hơn nữa da cô cũng tốt, đã hồi lại không ít. Mùa đông này qua đi, đầu xuân sang năm là có thể hoàn toàn khôi phục như trước.
Cũng phải bôi cho Hàn Quốc Bân một chút. Chẳng qua anh không cần cái này, đi cầm mỡ nghêu còn dư lại lần trước để vợ bôi cho mình.
Mỡ nghêu dùng rất tốt, Trân Nhu bôi lên mặt anh, sau đó cũng bôi cả cho bạn nhỏ Hàng Hàng.
Thời tiết như thế này Trần Nhu thật sự không muốn ra cửa, chẳng qua Chu Trân đã nói trước hôm nay nhà cô ấy làm đậu hủ, bảo cô nếu muốn ăn một bao nhiêu thì sang lấy.
Trần Nhu đứng dậy sang, nửa đường gặp được một cô gái đang ăn khoai lang. Trần Nhu biết mặt nhưng không biết tên cô ấy, chỉ biết đây là thanh niên trí thức trong đội xuống nông thôn, là một cô gái nũng nịu.
Lớn lên đẹp, nghe nói gia thế cũng tốt, cứ cách một thời gian lại gửi tiền xuống đây cho cô ấy.
Chỉ cần nhìn khí sắc của cô ấy thì biết, rõ ràng là không bị đói.
"Trên người chị thơm quá, đây là mùi trăm tước linh sao?" Trần Nhu còn chưa kịp nói gì, đôi mắt cô gái khoai lang này đã tỏa sáng nói.
"Đúng vậy." Trần Nhu khách khí cười.
"Là anh Quốc Bân mua cho chị từ trên tỉnh sao?" Cô gái kia nói.
"Đúng vậy." Trần Nhu gật gật đầu.
"Em lên huyện tìm thì chỉ có bán mỡ nghêu, trăm tước linh đã sớm được người ta mua hết. Nhưng mà em lại thích trăm tước linh hơn chút, chị dâu có thể bảo anh Quốc Bân mua giúp em được không?" Cô gái khoai lang hỏi.
"Quốc Bân không nhận mua đồ vật đâu." Trần Nhu lắc đầu nói.
"Em biết, em chỉ là muốn mua hộp trăm tước linh tự mình dùng." Cô gái nói.
Trần Nhu vẫn từ chối. Mấy thanh niên trí thức này đều là từ trên thành phố lớn tới, đối với giá hàng hóa đặc biệt rõ ràng, một đồng tiền lời cũng không kiếm được, Quốc Bân nhà cô có khác gì chân chạy đâu.
Không cần hoài nghi, cô chính là người hiện thực như vây đấy.
Chẳng qua hiển nhiên hiển nhiên là cô gái này không dễ dàng từ bỏ như vậy, đi theo cô đến tận nhà Chu Trân.
Chu Trân hôm nay làm không ít đậu hủ, Trần Nhu cầm đậu đến đây đổi, muốn lấy mấy miếng lớn, mang về hà thả trong nước ăn dần dần là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận