Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 185: Chính Thức Gặp Mặt

Chương 185: Chính Thức Gặp MặtChương 185: Chính Thức Gặp Mặt
Cố Thừa Diệu ôm nó, đừng nói, cái khí chất đĩnh bạt tuấn tú đại soái ca này trong lòng ngực ôm một đứa bé béo mập, vô cùng có bộ dạng của một người bố tốt, khiến Tô Miên Miên nhìn vào mà đỏ cả mặt lên.
Nhưng cô ấy cũng biết rụt rè, ăn xong thì để lại phiếu mua rồi đi về trước.
Cô ấy vừa đi, lúc này Trần Nhu mới cười hỏi Cố Thừa Diệu: "Anh họ cảm thấy thanh niên trí thức Tô là người như thế nào?"
"Khá tốt." Cố Thừa Diệu ho khan một tiếng, nói.
Vốn là anh cũng có chút ý muốn kết hôn, hôm nay ôm bạn nhỏ Hàng Hàng, ý muốn kết hôn trong lòng càng nhiều thêm, đặc biệt là khi thấy Tô Miên Miên ngồi đối diện.
"Không biết thanh niên trí thức Tô có cái nhìn như thế nào." Cố Thừa Diệu đùa với cháu ngoại trai, lơ đãng hỏi.
"Này phải đợi em hỏi một chút." Trần Nhu nói, kỳ thật thấy Tô Miên Miên như vậy, cô đoán cô ấy đối với anh họ có ấn tượng không tồi, chẳng qua cụ thể vẫn phải hỏi qua người trong cuộc mới được.
Cố Thừa Diệu không ở chơi lâu, chỉ ngồi một lát liền đi về. Bao kẹo sữa và hộp sữa mạch nha mang đến đây đều để lại.
Tiễn anh ấy xong, Trần Nhu liền chờ Tô Miên Miên tới cửa. Sau giờ cơm trưa thì đã thấy Tô Miên Miên qua đây.
"Đó chính là anh họ chị, không biết em có ấn tượng như thế nào?" Trần Nhu trước giờ đều là người trực tiếp, ngay lập tức đi thẳng vào vấn đề.
Mặt Tô Miên Miên hơi đỏ, nói: "Em còn chưa biết hoàn cảnh gia đình nhà anh ấy."
Cô ấy cũng không phải không thích gả, năm nay cũng đã hai mươi, xuống nông thôn được hai năm, cũng đã xin về nhà vài lần. Điều kiện trong nhà không tính là kém, nhưng muốn gọi là quá tốt cũng không đến.
Đặc biệt là từ sau khi anh cả cưới chị đâu vào cửa, năm nay số phiếu quyên gửi lại đây đã thiếu mất nửa. Nghe nói hiện giờ chị dâu cũng sắp sinh, đến lúc đó cháu trai sinh ra, đồ vật trong nhà gửi tới khẳng định càng thiếu hơn.
Tô Miên Miên không định gả ở nông thôn, cha mẹ cô ấy cũng bảo chờ, họ sẽ tìm quan hệ hỏi xem có thể tranh thủ được một chỉ tiêu quay về huyện hay không.
Chẳng qua chỉ tiêu quay về huyện làm sao dễ đến tay như thế được?
Trong nhà hiện giờ thêm người mới, cuộc sống cũng không nhẹ nhàng như trước.
Nhưng Tô Miên Miên vốn muốn kiên trì rồi kiên trì, nhưng hiện giờ nhìn Cố Thừa Diệu, cô ấy cảm thấy nếu là gả cho như vậy có vẻ cũng không phải quá kém?
"Anh ấy tên là Cố Thừa Diệu, năm nay 26 tuổi..." Trần Nhu liền bắt đầu giới thiệu về điều kiện cá nhân của anh họ, nói xong, liền bắt đầu nói về tình huống gia đình.
"Tiền trợ cấp hai người tự mình giữ, mỗi năm thì gửi 50 đồng tiền về nhà?" Tô Miên Miên nghe thấy điều này thì không khỏi chú ý.
"Vậy em đây là đồng ý rồi?" Trần Nhu cười nói.
Tô Miên Miên đỏ mặt nói: "Em muốn gặp anh ấy nói chuyện thêm một lần."
"Được, ngày mai hai người vào huyện đi dạo xem phim, có gì muốn nói muốn hỏi, hai người tự mình nói chuyện với nhau." Trần Nhu nói.
Tô Miên Miên khuôn mặt đỏ rực, gật đầu đồng ý.
Chờ Tô Miên Miên đi vê, Trần Nhu quay vào nhà tiếp tục dọn dẹp, ôm bạn nhỏ Hàng Hàng sang nhà Thái Lệ Hoa gửi nhờ, sau đó một mình đi về nhà mẹ đẻ.
Hiện giờ cô mang thai nhiều tháng nên bụng đã to lên, không thể bế theo Hàng Hàng bọc như bánh chưng về nhà mẹ đẻ được.
Cô nói với mẹ về cuộc hẹn của anh họ và Tô Miên Miên, nhờ bà chuyển lời bảo anh họ ngày mai đến đầu thôn đợi Tô Miên Miên, sau đó hai người tự đi vào huyện. Bà Trân nghe thể thì rất vui vẻ: "Mẹ đã nói hai người họ nhất định sẽ vừa mắt nhau mà."
Trần Nhu cười cười: "Con thấy cũng không khác lắm."
"Đồ dùng để kết hôn đã được chuẩn bị hòm hòm, việc hôn nhân này có lẽ rất nhanh là có thể thực hiện được rồi." Bà Trần lại nói.
Trần Nhu ngẩn người: "Có phải quá nhanh hay không? Tô Miên Miên còn chưa có thông báo cho người trong nhà đâu."
"Ý muốn chính là để không kịp thông báo cho người trong nhà, bằng không sẽ không thành." Bà Trần nói một cách đương nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận