Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 188: Sinh Con

Chuong 188: Sinh ConChuong 188: Sinh Con
Tuy vậy Trần tứ tỷ cũng là một người biết phấn đấu, năm nay còn đăng ký với đội xin nuôi heo, nếu nuôi tốt, đến lúc đó có thể kiếm thêm một nửa công điểm của một người, cũng rất có lời.
Hiện giờ đã tách ra ngoài sinh sống, chị vẫn luôn tìm kiếm các biện pháp để giúp trong nhà gia tăng thu nhập, rốt cuộc thì xây nhà xong đã thiếu nợ bên ngoài nhiều như vậy.
Lúc ăn trưa, An Võ An Ca nhìn thấy có cá có thịt có trứng gà, nhịn không được than thở, nói: "ở nhà ông ngoại thật tốt."
"Mẹ các con có phải không cho các con ăn trứng gà hay không?" Bà Trần lập tức lại hỏi.
"Dạ có." An Võ An Ca cười nói.
"Một tháng cho chúng con ăn hai quả trứng gà, hai quả!" An Võ do hai ngón tay ra đáp.
Trần tứ tỷ trừng mắt nhìn nó: "Các con không phải do mẹ nhặt về, còn sợ mẹ bạc đãi hai đứa sao? Ngày thường cha các con đi vớt cá không phải đều hầm cho hai đứa ăn hay sao? Còn có thịt được chia cũng nấu cho ăn hết? Còn dám tới trước mặt ông ngoại bà ngoại hai đứa cáo trạng?"
"Hiện tại còn đang phát triển thân thể, tiết kiệm trứng gà làm gì? Đổi cũng không đổi được bao nhiêu tiền, nấu cho chúng nó ăn nhiều một chút." Trần Nhu nói. "Em sắp đến lúc sinh rồi, đến lúc để cho em ăn khi ở cữ." Trần tứ tỷ nói.
Trần Nhu nghe là cái này, nói: "Quốc Bân, anh nói với chị ấy đi."
"Hôm qua em đổi với người ta bốn cân trứng, trong nhà vẫn đủ ăn." Hàn Quốc Bân cười nói.
"Đến lúc sinh chị chỉ mang người đến thăm là được, không cần phải mang trứng gà sang. Hiện giờ vừa mới chia nhà rồi lại xây nhà mới, trong nhà vẫn còn cần tẩm bổ, sau này nếu em còn muốn sinh nữa thì chị cho nhiều cho ít em đều nhận, còn giờ thì thôi." Trần Nhu nói với chị.
"Trong nhà mẹ cũng cho, còn cần mấy quả trứng gà của con? Đừng quá keo kiệt như vậy, để cho hai đứa bé ăn nhiều một chút." Bà Trần cũng khuyên.
Trần tứ tỷ liền quát hai con trai, An Võ An Ca còn chưa hiểu được nhiều như vậy, chỉ biết sau này hẳn là có thể ăn nhiều trứng gà hơn, cũng không sợ bị mẹ trừng mắt, nhếch miệng cười không ngừng.
Ở nhà ông ngoại ăn cơm trưa no căng bụng, ăn xong Trần Nhu Hàn Quốc Bân, còn có cả nhà An Đại Bang và Trần tứ tỷ cũng nhau đi sang nhà cậu ngồi chơi.
Cũng gặp được Tô Miên Miên sau khi kết hôn, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, khí sắc tất nhiên không tồi, mặt mày tươi cười xinh đẹp.
Cũng là nhờ cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, lúc này mới có được thần thái như vậy.
Ở bên này chơi một lát, sau đó mấy người lại quay về nhà mẹ đẻ.
Ở nhà mẹ đẻ thêm một lúc, sau đó mới ai về nhà nấy.
Thai này của Trần Nhu dự tính sinh vào tháng hai, khi ấy trời còn rất lạnh.
Hom cô sinh Hàn Quốc Bân không có ở nhà, anh vẫn còn đi làm.
Chu Trân còn có Hàn đại tẩu đều sang đây phụ giúp một chút, đương nhiên còn đi gọi bà mụ, chính là người lần trước đỡ đẻ cho Hàng Hàng.
Hàng Hàng hôm nay vẫn được Trần Nhu gửi tới nhà Thái Lệ Hoa nhờ chị ấy trông hộ một lát, sắp sinh con rồi, tốt nhất đừng để dọa đến thằng bé.
So sánh với thai đầu, tốc độ sinh thai thứ hai này đúng là nhanh hơn rất nhiều.
Ban ngày Hàn Quốc Bân đi làm không bao lâu thì Trân Nhu liền phát động, buổi tối 9 giờ, bạn nhỏ Hàn Chu nhà cô đã được sinh ra.
"Phúc khí, phúc khí, đứa bé phải được sáu cân*!" Bà mụ đặc biệt nhanh nhẹn mà thu dọn cho em bé, tươi cười đầy mặt nói.
*6 cân của TQ bằng 3 cân theo đơn vị tính của VN.
"Làm sao mà bác gái nhìn ra được vậy?" Hàn đại tẩu nhẹ nhàng thở ra, sau đó nhìn cháu trai nhỏ trong tã, hỏi.
"Tôi còn cần xem sao, những đứa trẻ trong thôn này cơ bản đều là do tôi đỡ đẻ, qua tay của tôi đã bao nhiêu năm rồi, còn có gì mà không biết." Bà mụ Cười nói.
Chu Trân thì bưng cháo đường đỏ đã ninh vào, đợi Trần Nhu thu dọ sạch sẽ thì đút cháo cho cô.
Hàn Quốc Bân hôm nay tâm thần có chút không yên, sau khi xe về đến huyện, anh cơ hồ là gấp không chờ nổi đạp xe về nhà.
Gió lạnh thổi rất lớn, dù vậy cũng không làm giảm đi tốc độ của anh.
Chờ về đến nhà thì đã nhìn đến Hàn đại tẩu ở đó, trong lòng tức khắc hiểu rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận