Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 191: Con Ai?

Chương 191: Con Ai?Chương 191: Con Ai?
Hiện giờ kết hôn, về sau nếu cô gái đó phải về huyện thì làm sao bây giờ? Cô ta còn có thể nguyện ý lưu tại trong thôn sao?
Vốn tưởng đã có con với nhau rồi, ngoài cưới về nhà thì còn có thể như thế nào? Nhưng ai ngờ được đứa bé này lại không phải con cháu nhà họ Hàn, con trai mình lại trở thành kẻ cõng nổi, giờ thì phải làm thế nào?
Trần Nhu ôm Chu Chu, dắt theo Hàng Hàng đi sang nhà Thái Lệ Hoa, cũng hỏi thăm tình huống hiện giờ như thế nào.
"Tôi cũng không biết nên sao nói nữa." Thái Lệ Hoa nói.
"Đứa bé kia thật sự không phải của chú Quốc Cương sao?" Trần Nhu hỏi.
"Khẳng định là không phải." Điều này thì Thái Lệ Hoa có thể chắc chắn: "Nếu là của chú em chồng thì hai người bọn họ đã kết hôn, việc gì phải lén lút đi bỏ chứ?"
Đứa bé đúng là không phải của Hàn Quốc Cương mà là của nam thanh niên trí thức kia.
Nữ thanh niên trí thức kia tên Diệp Thiến, cùng với nam thanh niên trí thức tên Vương Đào quan hệ thân mật, bị tên đó dỗ ngọt, con cái cũng có, chẳng qua Vương Đào lại không có ý nghĩ cưới cô ấy.
Cho nên Diệp Thiến mới đến tìm đến đối tượng để ý cô ta nhưng lại bị cô ta chướng mắt là Hàn Quốc Cương, cũng có ý định hòa hảo sinh sống với anh.
Cô ta hận tên Vương Đào cặn bã kia, tự nhiên cũng không muốn sinh con cho kẻ đó.
Vốn là đã lén lút đi lên bệnh viện huyện, nhưng dưới bầu trời này không có bức tường nào không lọt gió. Chỉ cần có người thấy, còn hỏi thăm đi làm øì, biết được là đi phá thai, đây còn không phải là chuyện náo nhiệt cho người ta bàn tán hay sao.
"Chú Quốc Cương có vui không?" Trần Nhu hỏi thẳng.
"Chú ấy từ lúc lấy được cô ta thì cả ngày chạy quanh xum xoe." Thái Lệ Hoa thở dài nói: "Chẳng qua mẹ tôi thì không đồng ý, đã sớm làm chú ấy chặt đứt niệm tưởng, người ta về sau còn phải về huyện."
Hơn nữa mẹ chồng chị đã sớm nói qua, cô nữ thanh niên trí thức kia không yên phận, thích cùng nam thanh niên trí thức đứng chung một chỗ nói nói cười cười.
Cô ta xuống đây cùng đợt với Tô Miên Miên, người phụ nữ Diệp Thiến rất thích tranh đoạt nổi bật với Tô Miên Miên, chẳng qua Tô Miên Miên chưa bao giờ thèm để ý mà thôi.
Sau khi Tô Miên Miên xuống nông thôn, tuy rằng có thanh danh yếu ớt, nhưng muốn làm gì cô ấy đều tự thân làm, không thích thiếu ơn ủa người khác.
Diệp Thiến thì không giống, cô ta không ít lần sai sử Hàn Quốc Cương, đây là chuyện mà đầu thôn cuối thôn ai nấy đều biết.
Nếu không phải như vậy, làm sao Hàn Quốc Cương đứng ra cưới cô ta về nhà lại khiến lời đồn lắng xuống được, nhưng ai ngờ phía sau còn có nhiều chuyện như vậy.
Trần Nhu cũng nghe được từ chỗ Thái Lệ Hoa, người em họ này từ rất sớm đã thích thanh niên trí thức Diệp Thanh này.
Tuổi này đáng ra phải sớm kết hôn rồi, so với Hàn Quốc Bân cũng chỉ nhỏ hơn ba tuổi mà thôi, Hàn Quốc Bân là do bị cha mẹ Hàn trì hoãn, nhưng hắn lại vì Diệp thanh niên trí thức nên tới bây giờ cũng chưa kết hôn.
Vì việc này làm mẹ anh ta buồn lòng không ít, người trong thôn cũng đều biết tâm tư kia của anh ta.
Lần này ầm ỹ lớn chuyện như vậy, anh ta cũng thuận thế cưới Diệp thanh niên trí thức về luôn, mọi người trong thôn lúc rảnh rỗi cũng bàn tán một phen.
Nói cho cùng nếu không phải con thiên Nga trắng Diệp thanh niên trí thức kia là hàng secondhand, làm sao lại đến lượt anh ta? Bây giờ tuy rằng đi đôi giày cũ Vương Đào này, nói cho cùng cũng là để cho anh ta mặc, cũng coi như thoả lòng mong ước.
Tóm lại lời khó nghe như thế nào cũng nói ra được.
Khi Chị dâu Hàn xách theo rổ nấm đi đến, cùng Trần Nhu nhỏ giọng nói chuyện: "Em nói xem người em chú Quốc Cương này là một thanh niên rất tốt, cũng không phải loại người ham ăn lười làm, lớn lên cũng đàng hoàng, muốn cưới cô gái như thế nào mà không cưới được, anh ta nghĩ không thông cái gì, bà thím hai sắp bị hắn chọc tức đến đi nhảy sông!"
"Thôi đừng nói nữa, tình yêu khiến người ta mù quáng." Trần Nhu nhận nấm rồi tính tiền cho chị ta, nói.
Chị dâu Hàn cẩn thận nhận lấy, còn ngó trái ngó phải một lúc, nhỏ giọng nói: "Vào trong nhà đưa cho chị là được, đừng ở bên ngoài này".
Bạn cần đăng nhập để bình luận