Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 192: Không Rời

Chương 192: Không RờiChương 192: Không Rời
Trần Nhu cũng chính là không nhìn thấy ai mới đưa cho chị ta.
Chị dâu Hàn nhận tiền, tiếp tục nói: "Cái gì mà tình yêu với không tình yêu, cô ta với Vương thanh niên trí thức thật cũng có tình yêu, bây giờ tình yêu cho chị xem đi!”
Nói tình yêu với chị ta, đúng là buồn cười muốn chết, đó là trò cười diễn trên sân khấu thôi, hiện giờ đúng đắn phải là tình cảm đồng chí cùng nhau tiến bội
Nói thẳng ra là gả cho người nào cũng được miễn là ăn mặc đầy đủ, không làm cho ngươi bị đói, như vậy là gả được rồi.
"Chị sao biết được cô ấy có tình yêu với Vương thanh niên trí thức?" Trần Nhu cười nhẹ nói.
"Làm sao lại không biết, Vương Thanh niên trí thức ngâm thơ câu đối, cô ta thích Vương Thanh niên trí thức như vậy, chị bắt gặp cô ta ở cùng một chỗ với Vương Thanh niên trí thức không ít lần, lúc ấy chị cũng biết là không sớm thì muộn cũng sẽ xảy ra chuyện." chị dâu Hàn nói.
Bây giờ xem ra chị ta đoán quả nhiên là không sai?
Bây giờ bị Vương Thanh niên trí thức làm cho to bụng, mấu chốt là đứa bé giờ đã bị xoá sạch, Vương Thanh niên trí thức cũng thề thốt phủ nhận đứa bé không phải của anh ta, tóm lại là đem bản thân rũ bỏ sạch sẽ.
Bây giờ cũng không có bằng chứng gì, tóm lại là anh ta làm người bất chính, danh tiếng tốt cũng xuống thấp được đến mức nào nữa, chính là không có bằng chứng thì có thể làm gì được?
Loại việc này truy cứu đến cùng thật ra chính là ngươi tình ta nguyện, một bàn tay vỗ làm sao có tiếng, Diệp Thanh niên trí thức nếu không đồng ý, Vương Thanh niên trí thức cứng rắn đến nỗi cô ta ăn không hết gói đem đi.
"Mọi người đều nói giữa những người Thanh niên trí thức với nhau đều là người cùng địa vị, cũng có tiếng nói chung, chị thấy không khác gì rắn chuột một ổ cả, ai gả cho Vương Thanh niên trí thức thì người đó xui xẻo, đúng là Trần Thế Mỹ, còn Diệp Thanh niên trí thức kia cũng không phải loại người tốt gì, hai người lăn lộn một chỗ là tốt rồi, nhưng bây giờ xem ra lại muốn ăn vạ chú Quốc Cương." Chị dâu Hàn nói.
"Em sang nhà chị Lệ Hoa hỏi qua, nghe ý tứ kia chắc là định với chú Quốc Cương rồi." Trần Nhu nói.
Chị dâu Hàn nói: "Cái gì mà cùng định chứ, nếu là cùng định rồi còn tốt, da mặt dày một chút, về sau yên phận làm người, mọi người tuy rằng không ưa cô ta, nhưng cũng không làm tổn thương cô ta, nhưng em nhìn cô ta như vậy, cô ta là loại người sống an phận sao, đời này của Quốc Cương chị cảm thấy coi như xong rồi, cũng chỉ đến vậy thôi."
Trần Nhu tuy rằng cảm thấy chị dâu Hàn miệng rộng, lời nói đôi khi khó nghe thật, nhưng ánh mắt này đúng là có chút độc đáo.
Bởi vì Trần Nhu cũng có cảm giác như vậy.
Diệp thanh niên trí thức này sợ là sẽ không quay đầu sống yên ổn với Hàn Quốc Cương, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, câu nói này cũng không phải Vô căn cứ.
Bản thân là trung tâm bàn tán Diệp Thiển bây giờ đang ở nhà chú hai Hàn, trong phòng của Hàn Quốc Cương tĩnh dưỡng.
Thím hai Hàn từ trước đến nay đều không phải là người khắc nghiệt gì, nhưng trong việc này, bà ấy là một người phụ nữ truyền thống nên thật sự không thể tiếp thu được.
"Diệp Trần thanh niên trí thức, tôi nói thẳng luôn, nhà tôi sẽ không chấp nhận cô, cô muốn như thế nào mới chịu đi, cô nói thẳng ra đi!" Thím hai Hàn ở ngoài, cách cánh cửa nói vọng vào.
Diệp Thiến cắn răng nhìn về phía cửa, hiện nay cô ta đã thành như vậy, những người này vẫn không buông tha cô, ngay cả một chỗ yên ổn để sống cũng không muốn cho cô tal
"Cháu biết thím không chịu nhận cháu, nhưng mà bây giờ cháu đã gả cho Quốc Cương, chờ cháu nghỉ ngơi khoẻ lên, cháu sẽ an ổn sống với Quốc Cương, về sau giặt quần áo nấu cơm sinh con cho anh ấy!" Diệp Thiến nói.
"Diệp thanh niên trí thức, cô không cần nói với tôi những lời này, cô về sau muốn gì tôi biết rõ mười mươi, ánh mắt cô cao, căn bản không ưa Quốc Cương, sau này cũng vào trong thành, bây giờ mới kết hôn cái gì cũng chưa xảy ra, con cái cũng chưa có cô vẫn nên sắp xếp đồ vật đi đến chỗ ở được sắp xếp cho Thanh niên trí thức đi!" Thím hai hàn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận