Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 198: Nuôi Thả

Chương 198: Nuôi ThảChương 198: Nuôi Thả
"Nhưng mà cái này cũng đắt quá rồi!" Chị dâu của cô ta cũng hiểu những thứ này, nhưng vẫn nói.
"Chị dâu hai của em nói nếu không lấy thì cầm về cho chị ấy, không bắt buộc em gái của chị nhất định phải lấy." Tống Hiểu Ngọc xua tay nói: "em cũng chỉ lấy bừa đến đây cho chị xem thôi, không mua thì cầm về cho chị ấy là được."
Chị dâu của cô ta nói ngay: "Em để đây trước đã, ngày mai chị gọi em gái chị đến đây tự mình xem, người phải kết hôn là em ấy, để xem ý em ấy thế nào."
Em gái của chị ta đúng là thích mấy thứ này, chị ta nghĩ chắc chắn sẽ mua.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, em gái chị ta sang đây nhìn tận mắt thì thích luôn, mười bảy đồng tiền thẳng tay bỏ ra ngay, mang đồ về nhà, còn có đôi giày da Thượng Hải kia cô ta cũng cực kỳ vừa ý!
Tống Hiểu Ngọc giúp chị dâu bên nhà mẹ đẻ hoàn thành việc này xong rất có thể diện, 29 đồng tiền nhận được rồi cô ta cũng không về nhà ngay mà ở lại tám chuyện trên trời dưới đất một lúc.
Tâm trạng Trần Nhu cũng không tôi, mười đồng tiền đã vào túi, không trách bác cô làm nhà buôn lại thoải mái như vậy.
Chờ không khí tốt lên một chút, cô cũng có thể suy nghĩ đến.
Vào lúc Trần Nhu mang theo hai đứa con trai và ngỗng trắng tránh nóng, trong thôn lại truyền ra lời đồn, vẫn là vai chính của chuyện cũ.
Diệp Thiến Diệp thanh niên trí thức dọn đến trại nuôi heo cùng với Hàn Quốc Cương mang thai rồi.
Chuyện này vẫn là do Hàn Quốc Cương đưa Diệp Thiến về nhà cũ, bị thím hai Hàn đẩy ra suýt chút nữa bị ngã, Hàn Quốc Cương vội vàng chạy qua đỡ, hơn nữa nói với mẹ hắn là vợ hắn bây giờ đang mang thai!
Thím hai Hàn một chút vui vẻ cũng không có, mặt suy sụp bảo hai người bọn họ cút đi, mang thai bà ấy cũng mặc kệ, có chuyện gì đừng đến tìm bà ấy!
Bà ta cũng đã nhảy sông rồi mà không thể làm đứa con trai này thay tâm đổi ý.
Trong lòng không cần nói cũng vẫn thương nhớ con trai mình, nhưng đứa cháu trai bên trong bụng của Diệp thanh niên trí thức, bà ta sợ 'nếu' không được al
Lúc trước chưa có cháu trai, bà còn nghĩ là nếu cô ta quay về thành còn có thể dứt khoát cắt đứt sau đó nhanh chóng thu xếp cười người khác, bây giờ con cũng có rồi, vậy sau này phải làm sao?
Thím hai Hàn chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy tương lai của con trai mình mờ mịt, vậy mà hắn vẫn ở kia ngây ngô mà cười!
Đến khi Thái Lệ Hoa đến nhà đưa đậu hủ, Trân Nhu nghe cô ta nói, cũng lắc đầu: "bây giờ con cũng có rồi, cũng chỉ có thể tiếp tục sống như vậy thôi, tình hình thế nào về sau lại quan sát thêm."
Trần Nhu cũng cảm thấy tiếc thay cho người em họ Hàn Quốc Cương này, về sau chắc chắn cô ta sẽ phải quay về thành, hơn nữa theo như đánh giá cũng phải mấy năm.
Cô từ thời đại hoà bình xuyên đến vẫn còn lưu giữ một chút ký ức, cô gái kia tuy rằng là sau 90, nhưng cũng vẫn có chút hiểu biết.
Hình như tương lai còn khôi phục việc thi đại học, cùng với cải cách mở cửa?
Chắc là mấy năm sau, cách thời điểm hiện tại cũng không xa nữa.
Trần Nhu cảm thấy nếu có cơ hội này, vậy thì Diệp thanh niên trí thức sẽ tuyệt đối không bỏ qua cơ hội này để quay lại thành.
Ngay cả chồng và con, cũng không thấy Diệp thanh niên trí thức này dành nhiều sự chú ý đến.
Nhưng mà cuộc sống ra sao, cũng như người ta uống nước, nóng lạnh tự biết, cũng không quản được việc của nhà người khác.
Cô chăm sóc tốt hai đứa con trai này là được.
Bây giờ bạn nhỏ Hàn Hàng rất thích ra bên ngoài chạy nhảy, đi theo những đứa trẻ lớn hơn nhảy nhót, tiếp xúc với các bạn nhỏ nhiêu, nói chuyện cũng càng ngày càng lưu loát.
Nhưng mà nhóc con cũng không bất ngờ mà phát triển theo hướng khỉ con tắm bùn, nhưng Trần Nhu không quản nhiều, cho bé ăn uống no đủ, còn lại nuôi thả là được.
Đừng nhìn thấy cô đã sống ba đời, nhưng cho dù là gả chồng hay sinh con dưỡng cái, đây vẫn là lần đầu tiên của cô.
Nhưng trẻ con thời mạt thế cũng sẽ không nuôi theo kiểu nuông chiều, cô cảm thấy tiêu chuẩn này đặt ở thời đại nào cũng thích hợp, chỉ cần lớn lên khỏe khoắn, thì cũng mặc kệ bé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận