Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 200: Muốn Cô Ta Phải Làm Sao?

Chương 200: Muốn Cô Ta Phải Làm Sao?Chương 200: Muốn Cô Ta Phải Làm Sao?
Trần Nhu nói: "Cuộc sống đều là tự mình trải qua, bản thân cũng phải biết cố gắng mới được."
Ngoài câu này ra, cô cũng không nói thêm gì nữa.
Diệp Thiến ngồi một lúc rồi mới trở về, Trần Nhu cũng không quan tâm cô ta.
Bón thằng hai ăn gần no, xong liền để bé tự chơi một mình.
Diệp Thiến đi về trại nuôi heo trong ánh mắt soi mói, khác thường của mọi người trong thôn, không lâu sau Hàn Quốc Cương cũng tan làm trở về.
"Quốc Cương, anh nói xem có phải chị vợ Quốc Bân khinh thường em phải không?" Diệp Thiến ánh mắt đỏ hồng nói.
Hàn Quốc Cương hơi ngốc: "Em đi tìm chị dâu hai hả?" Hắn gọi theo Hàn Quốc lâm, cũng gọi là chị dâu hai.
"Đi ngồi một lúc, nhưng chị ấy căn bản không để ý đến em." Diệp Thiến nói.
"Em đi tìm chị dâu hai làm gì? Hàn Quốc Cương không khỏi nói.
Diệp Thiến ánh mắt hồng hồng nhìn hắn: "Em không phải nghĩ anh Quốc Bân bây giờ ở đội vận chuyển trong thành, ngày thường cũng hay giúp người trong thôn đổi chút phiếu về, phân hoá học trong thôn cũng là anh ấy đưa về, ở trong thôn cũng có tiếng nói, nếu chị dâu hiểu cho em, vậy mọi người trong thôi có phải sẽ không nhìn em như vậy nữa?"
Cô sống dễ dàng lắm sao?
Mọi người đều đang mắng cô ta, dùng ánh mắt khác thường nhìn cô ta, nhưng mà cô ta bị Vương Đào dỗ ngọt, cô ta cũng là người bị hại mà.
Tuy rằng không phải như cô nói chỉ bị hắn chạm vào hai lần, nửa tháng sau lần thứ hai kia cũng không ít lần lén lút trốn vào rừng trúc nhỏ ngoài thôn...
Nhưng mà bây giờ cô ta cũng đã xoá sạch đứa bé, cũng đã cắt đứt với Vương Đào, tại sao không thể cho cô ta cơ hội làm lại từ đầu chứ?
Cô thậm chí còn không chê Hàn Quốc Cương là người đàn ông nông thôn, lại còn không thích tắm rửa, cũng là từ sau khi chung sống với cô ta bị cô ta thúc giục đi tắm rửa, nếu không một năm cũng không tắm được vài lần!
Người đàn ông như vậy cô ta cũng vui vẻ gả cho hắn, còn muốn cô ta làm thế nào nữa?
Cô ta chẳng lẽ lại muốn bị Vương Đào chạm vào hả? Chẳng qua cũng bởi vì không còn cách nào khác sao, Người Vương Đào thích thật ra là Tô Miên Miên, nhưng Tô Miên Miên chưa bao giờ tiếp lời mà thôi. Nhưng mà nói đến Tô Miên Miên, Diệp Thiến càng cảm thấy Trần Nhu coi thường cô ta, nếu không tại sao cô ấy giới thiệu cho Tô Miên Miên người tốt như vậy mà lại không giới thiệu cho cô ta?
Từ nhỏ đến lớn, Tô Miên Miên luôn có cuộc sống thoải mái dễ chịu hơn cô ấy, được trong nhà yêu thương chiều chuộng. Tô Miên Miên vốn dĩ không cần xuống nông thôn mà là em trai cô ấy xuống. Chỉ là em trai cô ấy sức khỏe không tốt, cho nên cô ấy mới thay em trai mình xuống nông thôn.
Sau khi xuống nông thôn, cha mẹ cô ta mấy tháng trời mới có thể gửi cho cô ta một vài món đồ vật, nhưng ông bà Tô thì ngược lại, đều đặn hàng tháng gửi không thiếu thứ gì cho Tô Miên Miên.
Ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng thì lại là ngập tràn ghen ghét.
Vì vậy có không ít lần kiếm cớ gây sự, nhưng ngặt nỗi Tô Miên Miên chưa bao giờ thèm tranh chấp với cô ta mà thôi.
Nhưng ai mà ngờ Tô Miên Miên lại có vận khí tốt như vậy, đã xuống nông thôn rồi thế nhưng còn có thể gả cho quân nhân, hơn nữa còn là quân nhân chức vị Đoàn trưởng. Cô ta cũng đã lén nhìn mặt, người lớn lên cao ráo to lớn, thời điểm nhìn Tô Miên Miên thì trong mắt căn bản không có bóng hình của người nào nữa.
Đến Tết, Tô Miên Miên còn cầm kẹo mừng sang chỗ thanh niên trí thức bị xử phạt, từ mặt mày là có thể nhìn ra được cuộc sống hôn nhân rất hạnh phúc.
Nhưng hôn sự này là được Trần Nhu giật dây bắc cầu. Vì cái gì mà Trần Nhu không nghĩ tới cô ta, cố tình ưu ái cho Tô Miên Miên. Tô Miên Miên ngoài mặt thì ra vẻ, nhưng có chuyện thì lập tức trở nên yếu ớt.
Làm sao được như cô ta khéo léo đưa đẩy giỏi xã giao*?
*nguyên văn 'trường tụ thiện vũ'
Giới thiệu rồi thì cũng thôi đi, vậy mà lại còn để cho Tô Miên Miên xuất giá từ nhà mình về nhà chồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận