Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 202: Ôm Em Ngủ

Chương 202: Ôm Em NgủChương 202: Ôm Em Ngủ
Chồng cô nếu thật sự có ý gì với nữ binh tên Lý Tử kia thì bây giờ cũng không tới lượt cô. Hơn nữa anh là loại người gì, thời gian kết hôn không ngắn, cô cũng đã thăm dò được tính cách của anh, đêm nay chỉ là cố ý cảnh báo anh vài câu mà thôi.
"Vừa lòng rồi hả?" Cố Thừa Diệu buồn cười nói.
"Ôm em ngủ đi." Tô Miên Miên hừ hừ nói.
Cố Thừa Diệu cũng liên ôm chặt cô vợ nũng nịu đi vào giấc ngủ.
Cũng may là Diệp Thiến không thấy được trường hợp này, nếu không chỉ sợ đã bị tức giận điên lên. Nếu để cô ta nói thì nhất định sẽ là một câu: Từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng bày ra bộ dạng giả vờ giả vịt này.
Hôn nhân không phải đều trải qua những chuyện như thế sao. Chẳng qua mỗi nhà có một phong cách sinh hoạt xử sự riêng, không có một tiêu chuẩn thống nhất nào, điểm chung là làm thế nào để đạt được sự thoải mái trong gia đình nhất thôi.
Tháng bảy đúng là nóng như lò lửa, trong tháng tuy là có hai trận mưa không nhỏ nhưng cũng không cách nào ép xuống cái nóng kia được.
Cũng may nóng nực gay gắt như vậy chỉ một thời gian, sang tháng thì thời tiết đỡ hơn nhiều rồi.
Chớp mắt đến cuối tháng, ngỗng trắng trong nhà đã bắt đầu đẻ trứng trở lại.
Vẫn là bạn nhỏ Hàng Hàng tỉnh mắt nhìn thấy, nhanh tay cầm vào trong nhà: "Mẹ, trứng ngỗng nè!"
"Con cầm vào trong phòng để trứng gà đi, sáng ngày mai mẹ xào trứng ngỗng cho mấy đứa ăn." Trần Nhu nói.
"Ăn ngon lắm ạ?" Bạn nhỏ Hàng Hàng mắt sáng lên hỏi.
"Tất nhiên là ăn ngon, sáng mai con ăn sẽ biết." Trần Nhu dịu dàng trả lời.
Bạn nhỏ Hàng Hàng nhanh chân chạy vào phòng cất trứng, nó biết chỗ mà mẹ thường để trứng gà, liền đặt vào đó, còn học theo bộ dáng của Trần Nhu ngồi xổm đếm trứng gà.
Số thì đếm không ra, nhưng tóm lại là vẫn mặt mày thỏa mãn đứng lên.
Trần Nhu đun nước, được rồi thì ôm hai anh em đi tắm, sau đó mới tống cổ hai đứa lên giường đất chơi.
Cô thuận tay giặt sạch quần áo rồi phơi lên hàng rào tre.
Mỗi ngày cô đều tắm rửa cho cả hai đứa con trai, thế cho nên mấy người Chu Trân lúc nào cũng bảo cô đúng là chịu khó. Các cô ấy có thể cho tắm cho một đứa đã xem như không tồi rồi.
Chờ xong xuôi mọi việc mới đến lượt mình đi tắm rửa.
Ban đêm Hàn Quốc Bân về nhà, còn mang theo cả một hộp bao cao su cùng về.
Trần Nhu thấy số lượng không ít thì hỏi: "Sao lại có nhiều như vậy?"
"Đồng nghiệp của anh có nhiều, thấy thế anh cũng lấy bớt một ít." Hàn Quốc Bân hơi hơi đắc ý nói.
Trần Nhu trừng mắt nhìn anh, cái này có gì mà đắc ý.
"Vợ à, tới thử xem đồ của tỉnh với đồ của huyện có chỗ nào khác nhau hay không." Hàn Quốc Bân cười dụ dỗ nói.
Trần Nhu không thèm nói chuyện với người đàn ông hư hỏng này, thử cái gì mà thử, không đứng đắn øì cả, giục anh nhanh nhanh ngủ. Nhưng mà Hàn Quốc Bân hứng thú lại đang rất cao, cuối cùng cũng đành ỡm Ờ.
Ngày hôm sau, Trần Nhu phát hiện hiện giờ sinh hoạt vợ chồng củ hia người hình như có hơi thường xuyên quá mức.
Cô dự định từ hôm nay trở đi bắt anh phải nghỉ ngơi dưỡng sức, đi vào khuôn khổ. Chỉ còn một tháng nữa là phải bận rộn thu hoạch vụ thu rồi.
Nói là một tháng, nhưng cảm giác như chỉ chớp mắt một cái thì kèn thu hoạch vụ thu đã vang lên rồi. Thời điểm cây trồng vụ hè, đứa con thứ hai Chu Chu còn chưa rời được tay, nhưng đến bây giờ thì đã không có vấn đề gì rồi, Trần Nhu đã sớm đóng gói cả hai đứa sang nhà bà ngoại bọn chúng.
Cùng theo đó là bột để nấu cháo và trứng gà, còn một nửa bình sữa mạch nha uống chưa hết cũng mang sang luôn nhà mẹ đẻ. Chị dâu hai của cô năm nay mang thai, bụng cũng không nhỏ nên nhận ở nhà bận việc, bà Trần xuống ruộng thay kiếm công điểm.
Chẳng qua đối với hai đứa cháu ngoại trai, Trần nhị tẩu làm mợ cũng không bạc đãi.
Trần tam ca sau khi xong việc về nhà thì nhận việc bế hai đứa trẻ về nhà.
Trần Nhu cũng đang ở nấu cơm, hai đứa bé nhìn thấy mẹ mình thì kích động vui vẻ.
Trần tam ca liền cười: "Đúng là vẫn còn bé."
"Anh ba ở lại ăn cơm không?" Trần Nhu hỏi.
"Trong nhà cũng vừa mới nấu cơm, mẹ bảo anh tranh thủ dẫn hai đứa về trước cho cô." Trần tam ca nói.
"Vậy em không giữ nữa, anh mau trở về ăn cơm đi." Trần Nhu đưa cho anh vài quả cà chua, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận