Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 203: Hai Bé Con Đáng Yêu

Chương 203: Hai Bé Con Đáng YêuChương 203: Hai Bé Con Đáng Yêu
Trần tam ca thả hai đứa cháu ngoại trai xuống cho mẹ chúng rồi đi về trước, trên đường ăn vài trái cà chua lót bụng.
Trần Nhu nhanh chóng làm cơm chiều, tắm rửa sạch sẽ cho hai con rồi mới cho chúng ăn cơm. Con ăn xong rồi thì tự mình ăn, sau đó hỏi hai đứa hôm nay ở ông ngoại làm những gì?
Cái miệng nhỏ của Hàng Hàng lập tức được hoạt động, kể hôm nay thằng bé đào giun đút cho gà. Còn về Chu Chu thì vẫn chưa biết được hôm nay chơi gì, tuy vậy thằng bé cũng rất vui.
Ba mẹ con đi ngủ tương đối sớm, ăn no tắm rửa sạch sẽ, căng da bụng thì chùng da mắt, ba mẹ con ôm nhau lên giường đất ngủ.
Chẳng qua là hai đứa bé thì do chơi mà mệt mỏi, còn Trần Nhu là vì bận bịu mà mệt mỏi, vì vậy cả ba đều ngủ rất sớm.
Nửa đêm Hàn Quốc Bân trở về, ngủ đến bốn giờ, trời còn đen như mực đã rời giường đi theo người trong thôn ra ngoài đi làm.
Đang thu hoạch vụ thu, mọi người đều xuất phát từ khi trời còn tối đen. Chờ đến giờ các nữ đồng chí ra đi làm thì họ đã thu được rất nhiều lương thực rồi.
Trần Nhu vẫn như mọi ngày dậy sớm lên nấu cơm, gọi con trai lớn dậy trước đút cơm sáng, con trai nhỏ thì vẫn còn ngủ. cho con ăn xong thì nhanh chóng dẫn hai đứa về nhà mẹ đẻ, nhờ chị dâu hai lát cho đứa con bé còn chưa được ăn cơm ăn, sau đó mới về nhà.
Lấy cơm khô cho Hàn Quốc Bân, phía trên để rất nhiều trứng ngỗng xào dưa, điểm xuyến vài quả cà chua nho nhỏ cùng với bánh bột ngô cô thích ăn, ấm nước quân dụng cũng đã đầy nước ấm, lúc này mới ra khỏi nhà.
Giờ này kỳ thật cũng còn rất sớm, mới vừa 6 giờ thôi.
Tuy vậy Trần Nhu vẫn gấp không chờ nổi đi nhanh đến đây.
Hàn Quốc Bân nhìn thấy vợ tới thì nghỉ tay lên bờ ăn cơm sáng, trước rót một cốc nước ấm, sau đó mới bắt đầu ăn cơm.
"Anh ăn xong cứ để đồ ở chỗ này là được." Trần Nhu nói vội một câu rồi nhanh chóng xuống đất bắt đầu làm việc.
Hai người nếu bận rộn cũng chỉ bận rộn vào dịp cây trồng vụ hè và thu hoạch vụ thu này mà thôi, còn những thời gian khác thì cũng rất thanh nhàn, cho nên lúc này vô luận bận rộn như thế nào thì hai người cũng phải thi đua.
Mệt thì ai cũng mệt chứ không riêng gì hai vợ chồng bọn họ. Hơn nữa thu hoạch vụ thu này nếu như không tham gia, dù Quốc Bân nhà cô có tranh thủ cho thôn nhiều phúc lợi thì người ta cũng sẽ không chia đầu lương thực cho bốn người nhà cô.
Hiện giờ thấy hai người bọn họ thi đua phấn đấu như vậy, cho dù có những người trong lòng vẫn còn ý kiến thì ngoài mặt cũng không làm gì được, chỉ có thể tự mình nghẹn trong bụng mà thôi.
Kết thúc mùa thu hoạch vụ thu, cái cằm vốn có chút tròn trịa của Trần Nhu đã gọn gàng nhỏ nhắn như cũ. Năm nay cô bởi vì bị đứa thứ hai quấn lấy nên không có thời gian rảnh kiếm công điểm, ăn uống thì lại không tồi, cả cho nên từ người đến cằm đều có dấu hiệu tròn ra.
Chẳng qua còn chưa kịp tròn trịa bao lâu thì đã hồi lại như cũ rồi. Cô thấy mùa thu hoạch vụ thu này xong mình phải gầy xuống ba bốn cân.
Hàn Quốc Bân cũng gầy, bởi vì làm việc và nghỉ ngơi không đúng quy luật nên cơ thể hiển nhiên rất mệt. Thu hoạch vụ thu hôm nay đã kết thúc, buổi tối anh tan làm trở về, Trần Nhu giúp anh lau mặt, nhanh chóng đẩy anh lên giường ngủ bù.
Bản thân Trần Nhu cũng rất mỏi mệt, nhưng cô không đến mức ngủ không đủ giấc. Buổi tối cô được ngủ sớm, buổi sáng thì cũng không phải dậy sớm như cánh đàn ông.
Hàn Quốc Bân rốt cuộc thì vẫn là tuổi trẻ, cẩn thận điều dưỡng ba bốn ngày thì cơ thể đã khôi phục gần như cũ.
Giao lương không cần dùng đến anh, trồng trọt lúa mì vụ đông sau đó cũng không đến lượt, ngày tháng xem như nhẹ nhàng.
Đảo mắt đã đến ngày chia lương, ngày hôm nay lúc nào cũng là ngày náo nhiệt nhất trong thôn.
Ba người Trần Nhu, Chu Trân và Thái Lệ Hoa, may người đều bị mùa thu hoạch vụ thu này lột một tầng da, nhưng trên mặt ai cũng đều mang nét cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận