Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 211: Em Vất Vả Rồi

Chương 211: Em Vất Vả RồiChương 211: Em Vất Vả Rồi
Trần Nhu nghĩ đến đây liền không nhịn được mà thở dài. Trong trí nhớ của cô cũng không chứa đựng quá nhiều tri thức, biết tương lai sẽ chủ trương triển khai khôi phục thi đại học, kèm theo đó là mở cửa cải cách.
Nhưng để nói đến thời gian cụ thể thì cô thật sự không rõ ràng. Nhưng chờ đến lúc ấy, có lễ cũng có thể giúp Quốc Bân nhà cô đỡ vất vả hơn.
Hiện giờ vẫn là thôi đi.
Hàn Quốc Bân cũng không quản chuyện này chuyện nọ, phiếu quyên mang về đổi thế nào anh đều giao cho vợ, để cho cô xử lý, còn anh mặc kệ.
Nhưng thư ký Trương bên kia vẫn vô cùng chiếu cố anh. Đảo mắt là đến cuối năm rồi, anh ta lại tới tặng anh một xấp phiếu quyên.
Không đưa tiền, chỉ cho phiếu, trong số đó còn có vài tờ phiếu thịt, phiếu trứng gà, cùng với phiếu vải bố và phiếu bông đang mười phần khan hiếm.
Hàn Quốc Bân liền hỏi em gái xem cô có cần hay không.
Hàn Quốc Lệ tất nhiên là muốn, trực tiếp đi tìm mẹ chồng đòi tiền. Cô sẽ không lấy không phiếu của anh anh hai bao giờ, trừ khi đó là mấy loại như phiếu đậu hủ hay phiếu cải trắng, anh ấy cho thì cô mới nhận.
Nhưng những loại phiếu quý như này cô chưa bao giờ chiếm tiện nghỉ.
Trên thực tế phiếu khan hiếm, có thể ưu tiên mang sang đây đây đổi đã là vô cùng chiếu cố rồi.
Chẳng qua mẹ chồng cô, bà Trương vẫn rất có ý kiến, nói: "Làm sao mà phải lấy tiền để đổi? Đường đường là anh vợ, là thân thích, cho vài tờ phiếu cũng chẳng tính là gì."
"Anh ấy đúng là anh vợ của chồng con không sai, nhưng anh vợ này cũng có vợ có con, có được mấy tờ phiếu thịt, phiếu trứng gà cũng nhớ đến cháu ngoại trai trong huyện. Nếu không thì loại phiếu ấy bình thường có nhiều còn ngại không đủ, ai mà rảnh rỗi thừa hơi mang tới đây chứ?" Hàn Quốc Lệ nghe xong thì trong lòng cười lạnh, ngoài miệng thì vẫn bình tĩnh nói.
Trương Giang đã lâu không ăn thịt, cũng tức giận nói: "Mẹ đúng thật là, anh vợ con có thể bỏ được phiếu thịt, phiếu trứng gà chính là vì nhớ thương em gái và cháu ngoại trai anh ấy, thế mà mẹ còn muốn không bỏ tiền? Nếu chiếu theo thị trường bây giờ mẹ có muốn đổi cũng không đổi được đâu."
Người thành phố ăn lương thực hàng hoá thì được gọi là khiến người ta hâm mộ, nhưng ở nông thôn thì không giống thế. Ở nông thôn trong đội vẫn giết heo, có công điểm là có thể đổi, nhà mình nếu nuôi gà thì cũng sẽ có trứng gà để ăn.
Trong huyện thì tất cả đều phải dùng đến phiếu quyên, đương nhiên cũng có thể đến chợ đen mua, nhưng cái giá đó thì không phải ai cũng có thể chịu được.
Bà Trương đành phải vừa lấy tiền vừa tức giận nói: "Bà thông gia cũng thật là, trong nhà không phải có nuôi gà sao, sao chẳng lấy cho cháu ngoại trai được mấy quả."
Hàn Quốc Lệ cũng mặc kệ mẹ chồng, cầm tiền ra ngoài đưa cho anh hai.
Hàn Quốc Bân cũng không nói gì, anh đưa phiếu thịt, phiếu trứng gà cho em gái đúng là đã quan tâm chiếu cố.
Cũng là vì nhà anh không thiếu thịt hay trứng gà, bằng không anh cũng luyến tiếc mang đi đổi.
Thịt và trứng gà trong nhà anh đều trực tiếp đi qua lão Dương mang về. Buổi tối thì đi sang tìm lão Dương, đưa mấy phiếu quyên còn dư lại cho ông ấy hết.
Lão Dương lấy những tờ phiếu quyên này rồi lại sang tay cũng có thể kiếm được lời không ít. Còn về con đường hoạt động của ông ấy, Hàn Quốc Bân trước nay không hỏi qua bao giờ.
Phiếu quyên đều đổi rồi lấy ít thịt trứng xách theo về nhà.
Mùa đồng năm nay so với năm ngoái lạnh hơn rất nhiều, con thứ hai nhà Trần Nhu Hàn Quốc Bân gần đây có dấu hiệu cảm mạo. Lúc Hàn Quốc Bân về nhà, Trần Nhu vừa mới dém chăn xong cho Chu Chu, cô đã dỗ bé ngủ rồi. Thân thể trẻ con cảm thấy không thoải mái thì sẽ nháo người.
Hàn Quốc Bân trở về thì nhìn thấy sắc mặt vợ mệt mỏi, nói: "Vợ à, em vất vả rồi." Anh cũng biết mấy ngày nay Chu Chu nhà mình nháo người, trong nhà chỉ có một mình Trần Nhu, khẳng định rất mệt.
"Không có việc gì, bên ngoài trời lạnh, anh mau uống cốc nước cho ấm người." Trần Nhu cho rót cho anh cốc nước ấm, nói.
Hàn Quốc Bân gật đầu, thổi qua cốc nước rồi uống,
Bạn cần đăng nhập để bình luận