Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 216: Xây Nhà

Chương 216: Xây NhàChương 216: Xây Nhà
Trần Nhu cũng không ở bên này tiếp đón lâu, chống bụng tiếp đón người ở bên cạnh đang giúp khiêng đồ vật, cũng vội đến mức chân không chạm đất, hỏi hai anh em Hàn Hàng và Hàn Chu: "Hai anh em các con muốn cùng mẹ sang nhà bác cả bên kia, hay là vẫn ở bên này?"
"Mẹ nghỉ ngơi đi, để chúng con đi là được." Hàn Hàng đã 6 tuổi nói.
"Chúng ta đi!" Hàn Chu so với bé nhỏ hơn hai tuổi cũng gật đầu theo.
Trần Nhu mặc kệ hai anh em, quay qua dặn dò hai anh em Thiết Đản, Lư Đản cũng đang ở bên này để ý hai em một chút, sau đó cô đi sang nhà ngói của chị dâu Hàn.
Hai năm trước, anh trai Hàn và Chị dâu Hàn đã tiêu tốn hơn 300 đồng tiền xây dựng nhà ngói trước, hai phòng, không phải quá lớn, cho nên chị phí so với chị tư bên kia ít hơn nhiều nhưng tóm lại cũng đã xây được nhà ngói to hơn trước.
Hàn Quốc Bân ra mặt hỗ trợ đi tìm mua ngói giúp, nhờ đến quan hệ của lão Dương bên kia, nếu không thì xếp hàng chờ mấy năm cũng chưa chắc có thể mua được.
Chị Tư bên kia có cha chồng là đại đội trưởng trong thôn, có ông ấy ở đó nên không cần đến Hàn Quốc Bân bên này. Bây giờ cả nhà cô đều sống tạm ở bên này, thật ra có thể sang nhà cha mẹ chồng bên kia ở nhưng họ không muốn đi.
Lúc trước nhà anh cả xây nhà ngói chính là quay về nhà cha mẹ chồng ở, phải đưa mấy lần trứng gà và lương thực
Không còn cách nào khác, nhà phải phá đi xây lại vậy thì chắc chắn là không có chỗ ở rồi.
Trải qua giáo huấn lần trước, Chị dâu Hàn cũng đến bảo ở bên này là được rồi, không cần đi làm phiền người khác.
Nhà cha mẹ chồng bên kia trực tiếp thành người khác từ miệng chị ta, có thể thấy được trong lòng có bao nhiêu bực tức.
"Thím hai ơi " một bé gái đang ở trước cửa, tự mình chơi nhảy ô. Đây là em gái của Thiết Đản Lư Đản, gọi là Bảo Đản.
Theo như Chị dâu Hàn nói thì đây là một đứa bé tốt số, lúc trước sinh hai anh trai của bé mình cũng không được ở cữ giống như lúc sinh bé.
Trong tháng đầu sinh bé gái này, chị ta còn xa xỈ mà ăn hết hai cân trứng gà đã tích cóp từ trước, còn ăn con gà trống xuống sữa hơn hai cân mà Trần Nhu cho, ngoài ra còn có cá mà anh trai Hàn bắt vê.
Thậm chí sau khi sinh Bảo Đản, chị ta còn ở trong phòng nằm nửa tháng mới ra khỏi nhà.
Cũng coi như hết nhớ thương việc ở cữ. Bởi vì được ăn cơm như vậy nên sữa cũng tương đối đầy đủ, bé gái Bảo Đản lớn lên nhất định đẹp hơn so với hai người anh trai của bé.
Hơn nữa sinh xong không lâu, nhà chị ta cũng xây nhà mới, bé con này cũng không cần ở nhà gạch phòng gỗ mà được ở nhà mới luôn.
Như vậy còn không phải là tốt số thì như thế nào mới được gọi là tốt số nữa chứ?
Trần Nhu nghe tiếng cười giòn tan thành thúy của bé gái, cười nói: "Bảo Đản chơi vui vẻ vậy."
"Vâng" Bảo Đản gật gật đầu lại tiếp tục ở bên đó tự mình nhảy chơi.
Chị dâu Hàn đang giúp Trần Nhu nấu cơm, Trần Nhu đến đây nhìn thấy nói: "Chị dâu, nấu xong nồi này còn phải nấu thêm nồi nữa, như này không đủ."
"Nhiều như vậy còn chưa đủ? Cũng không thể để cho bọn họ ăn no bụng thoải mái được, như vậy bao nhiêu cho đủ?" Chị dâu Hàn nói nhanh.
"Hôm nay người đến đây giúp đỡ cũng không ít, còn có cả ba anh trai bên ngoại sáng, mười mấy người đàn ông khoẻ mạnh, chỗ này không đủ." Trần Nhu nói.
"Nhiều người đến giúp như vậy sao" Chị dâu Hàn ngạc nhiên hỏi: "Được, vậy chờ múc chỗ này ra khỏi nồi, chị lại nấu thêm chút nữa."
Nói xong lại cho thêm củi vào bếp lửa, lại nói: "Đây cũng là chú hai, mở miệng một cái đã có nhiều người đến giúp đỡ như vậy."
Khi nhà chị ta xây nhà mới cũng không ít người tới, nhưng cũng chỉ năm sáu người, đương nhiên nhiều hơn chị ta cũng không muốn, dù sao người ta tới giúp cũng phải làm cơm chiêu đãi, nhiều người như vậy đến ăn cũng hết bao nhiêu là lương thực.
Trần Nhu cười nói: "Cũng do mọi người giúp đỡ, bây giờ lái xe đường dài, bản thân cũng không rảnh rỗi được bao lâu, cũng đều phải nhờ đến mọi người xây nhà giúp."
"Việc này có gì đâu, mọi người cũng rất vui vẻ, chú hai mấy năm gần đây cũng giúp người trong thôn không ít đâu, giờ chú ấy muốn xây nhà, kể cả không ở lại ăn cơm thì mọi người vẫn đến giúp thôi." Chị dâu Hàn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận