Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 217: Mỗi Người Một Phòng

Chương 217: Mỗi Người Một PhòngChương 217: Mỗi Người Một Phòng
Chờ cháo hạt kê nấu xong, Chị dâu Hàn múc ra ngoài luôn, không quá nát cũng không quá cứng, vừa lúc chín tới, múc vào trong chậu mà Trần Nhu mới mua, chị dâu Hàn lại đi múc lương thực, tất cả đều múc từ túi lương thực trong phòng Trần Nhu ra.
Múc ra xong thì chị ta hỏi cô xem như vậy đã đủ hay chưa?
Trần Nhu nhìn qua rồi bảo chị ta múc thêm một chút nữa, sau đó mặc kệ chị ta đi nấu, cô lại vào nhà nhặt trứng gà, sáu quả trứng gà xào bảy quả dưa chuột.
"Món ăn ngon như thế, vậy thì bao nhiêu trứng gà mới đủ ăn chứ?" Chị dâu Hàn nhìn thấy nhịn không được nói, vợ chú hai này vung tay quá lớn rồi.
"Mọi người đến đây giúp đỡ, dù sao cũng phải có chút thức ăn mặn, ăn cháo no cũng không thể chỉ ăn với dưa muối được." Trần Nhu nói.
"Ăn dưa muối cũng không quá đáng, để cho ăn cháo no đã rất không tồi rồi, chị lúc đó cũng chỉ cho ăn no bảy phần mà thôi" Chị dâu Hàn nói.
"Lại xào thêm một đĩa" Trần Nhu nói.
Đồ vật đều là của cô, chị dâu Hàn cũng không ý kiến gì nữa.
Chờ xào nấu xong hết, lại lấy thêm một bát dưa muối để vào cùng mới bưng tất cả đến đây mời mọi người vào ăn.
Chén đũa không đủ cũng chỉ có thể bảo mấy người đàn ông nhà trong thôn cách nhà mình không xa về lấy thêm ra.
Trần Nhu dẫn theo hai đứa con trai và hai đứa cháu trai về bên nhà Chị dâu Hàn ăn cơm, không ăn ở bên này.
Bây giờ trời tối rất muộn, đến tận 7 giờ trời vẫn còn sáng, hơn nữa cũng không bận việc gì cho nên bọn họ cũng làm đến khi trời tối hẳn mới dừng tay về nhà nghỉ.
Ba anh trai trần ở lại không lâu sau cũng trở về.
Anh trai Hàn về đến nhà liền nói tới chuyện này: "Nhiều người như vậy thì không qua bao lâu là có thể xây xong rồi."
Tốc độ thật nhanh, hơn nữa bởi vì nguyên vật liệu đầy đủ, qua bảy ngày một căn nhà ngói lớn ba gian đã được xây dựng xong.
Một gian là nhà chính, từ nhà chính đi vào, hai bên trái phải có các phòng.
Từ nhà chính ra ngoài, phía bên phải cũng có phòng, đối diện phía bên trái là phòng bếp, cũng là sửa lại mà rộng hơn rất nhiều.
Nhưng như này vẫn chưa hết, còn có sân, sân trong nhà đều dùng gạch lát lên trên.
Sau này trong nhà đóng cửa, Hàn Quốc Bân muốn cởi trần tắm rửa trong sân cũng không có vấn đề gì.
Bởi vì nhiều người, nguyên liệu cũng đầy đủ, tốc độ xây nhà cũng đặc biệt nhanh chóng.
Hàn Quốc Bân từ năm ngoái bắt đầu, không chỉ cố gắng hết sức đi lại từ huyện đến tỉnh, bây giờ ra xe cũng sẽ vận chuyển hàng hoá đến các tỉnh khác, tranh đi xe đôi khi mất nhiều thời gian, có khi phải đến nửa tháng mới có thể trở về nghỉ ngơi hai ba ngày, sau đó lại phải tiếp tục đi làm.
Lần trước lúc đi ra ngoài nhà cũ còn chưa phá đi, lần này trở về nhà mới cũng đã xây xong, hơn nữa cũng xây rất đẹp.
Nhưng mà Trần Nhu vẫn chưa dọn đến ở nhà mới, người chủ gia đình vẫn còn chưa trở về đâu.
Xây xong nhà mới, Trần Nhu cũng cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng, ngày nào cũng đưa hai con trai đến đây dọn dẹp trong nhà, cô vui vẻ, hai đứa con trai cũng vui vẻ.
Hàn Quốc Bân gọi hai tiếng không ai trả lời, thì biết chắc chắn chưa chuyển đến nhà mới, nên đi sang nhà anh trai anh ở bên này.
Trần Nhu biết anh đi nhiều ngày cũng sắp trở lại, cho nên cô ngủ nhưng vẫn luôn để ý động tĩnh bên ngoài, nghe thấy tiếng động nên ra mở cửa cho anh.
"Vợ ơi, em vất vả rồi." Hàn Quốc Bân nhìn vợ mình đang vác theo cái bụng to, còn đang ngáp dở, nói.
"Em vất vả gì, mỗi ngày chỉ nấu cơm, anh đi rửa mặt nhanh đi, xong còn đi ngủ" Trần Nhu nói.
Đi xe lâu như vậy, anh mới là người mệt mỏi.
Hàn Quốc Bân cũng không cứng rắn chống đỡ, rửa mặt uống nước xong cũng lên giường ôm vợ anh ngủ.
Bây giờ phải đi xe lâu như vậy, lúc ở bên ngoài bận rộn, anh thật sự cũng rất nhớ vợ và con anh.
Hàn Hàng và Hàn Chu ngày hôm sau thức dậy đã nhìn thấy cha mình ở nhà, hai anh em đều rất vui vẻ.
Bắt đầu chạy theo chân cha bé kể chuyện nhà ngói rộng lớn bao nhiêu, mẹ còn nói hai anh em bọn họ về sau có hai phòng riêng, mỗi người ở một phòng.
"Được, hai anh em các con mỗi người một phòng." Hàn Quốc Bân gật đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận