Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 218: Nhà Mới

Chương 218: Nhà MớiChương 218: Nhà Mới
Anh còn mong cho hai anh em các bé nhanh nhanh ngủ ở phòng riêng đây, càng lớn càng dính người, lúc dính với vợ anh còn giống trộm hơn trước kia nữa.
Nhân lúc còn sớm dọn ra phòng ngủ riêng của mình là tốt nhất.
Một nhà bốn người, tính cả đứa bé trong bụng Trần Nhu là năm người, đi rửa mặt ăn cơm sáng xong, lại cùng nhau đi đến đây xem phòng ở.
Còn lại anh trai Hàn và Chị dâu Hàn cũng bắt đầu đi làm việc, chìa khoá của nhà lại để bên chỗ Trần Nhu.
Lại nói tiếp cũng là do mấy năm nay chung sống rất hoà thuận, nếu không theo như tính tình kia của Chị dâu Hàn làm sao sẽ đưa chìa khoá nhà cho Trần Nhu cầm.
Đương nhiên người em dâu Trần Nhu này những năm gần đây cũng làm cho chị ta không quá thất vọng.
Phải biết là trong ngần ấy năm, Chị dâu Hàn với người em dâu Tống Hiểu Ngọc kia vẫn đối chọi rất gay gắt, ai cũng không nhường ai.
Hàn Quốc Bân dẫn theo vợ con đi tới đây.
Anh đã nói rất kỹ với anh trai Hàn rồi, anh trai Hàn cũng xây dựng theo yêu cầu của anh, không thêm bớt điều gì. "Khi nào nhà mình dọn vào?" Trân Nhu hỏi.
"Hôm nay dọn vào luôn" Hàn Quốc Bân nói.
Trong nhà này cũng đã được dọn dẹp xong tương đối, có thể chuyển vào ngày được.
Người chủ gia đình đã nói chuyển nhà, vậy thì chuyển thôi!
Để cho ba cha con bọn họ bận rộn đi, Trân Nhu chỉ cần chờ ở nhà mới này là được, mang theo cái bụng lớn cũng đừng cậy mạnh.
Ba năm này thẳng đến năm nay Trần Nhu mới lại có thai, cũng không phải nói không mang thai được, mà là Trần Nhu đã có hai đứa con trai rồi, sinh thêm cũng không sao nhưng cũng không phải nhiệt tình mức.
Nhưng mẹ cô bên kia cũng không ít lần thúc giục cô, từ lúc thằng hai được một tuổi đã bắt đầu giục, tại sao lại chưa mang thai thêm nữa?
Trong nhà tuy rằng điều kiện không tôi, cũng dần dần tốt lên, cũng tích cóp được ít của cải.
Cho nên Trần Nhu kéo dài cho đến năm nay, bây giờ cái thai đã được bảy tháng, không lâu nữa sẽ sinh, đến lúc đó ở cữ cũng vừa vặn vào thu hoạch vụ thu.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Cô không xuống ruộng, đi hỗ trợ sân phơi lúa bên kia, đến lúc đó có thể đưa theo nhóc con đi cùng. Hàn Quốc Ban khiêng lương thực đến đây, hai anh em theo sau cầm theo một ít đồ vật nhỏ, khay đan nhỏ gì gì đó.
Đồ vật không quá nhiều, qua lại mấy lượt cũng đã dọn gần xong.
"Nhà mình dọn vào nhà mới, có nên làm mấy mâm không?" Trần Nhu lại hỏi.
Hàn Quốc Bân nói: "Ngày kia anh phải đi xe rồi, ngày mai anh ra bãi nhé? Tích cóp được không ít phiếu thịt, đều mua hết về để làm."
"Nghe anh" Trần Nhu gật đầu.
Hôm nay chuyển nhà, ngày mai muốn làm mấy mâm cơm mời khách, vậy thì hôm nay phải đi mời mọi người.
Trong thôn không vội vàng lắm, Hàn Quốc Bân cưỡi xe đạp chở theo hai đứa con trai, hai anh em đã lâu không gặp cha, cũng rất nhớ, đều muốn đi theo.
Hàn Quốc Bân cũng là một người chiều con, như vậy không phải đưa đi chung sao, để cho chân hai đứa không đặt vào bánh xe, sau đó mới căng gió đạp xe đi.
Những đứa trẻ trong thôn nhìn thấy, trong mắt đứa nào cũng đều không nhìn được mà toát ra vẻ hâm mộ.
Đây là đứa trẻ được ngồi lên xe đạp nhal
Nhưng thật ra hai anh em Hàn Hàng và Hàn Chu cũng không có phản ứng gì khác, từ nhỏ đã được ngồi vào, không hiếm lạ gì.
Chẳng qua là muốn theo chân cha bọn họ đi hóng gió mà thôi. Trong miệng mỗi người ngậm một viên kẹo sữa thỏ trắng, ngồi phía sau cha bọn họ nhìn cánh đồng trong thôn, còn có những người trong đang làm ruộng kiếm coong điểm, đây là tuổi thơ tốt đẹp còn sót lại trong ký ức của bọn họ khi sau này lớn lên.
Hai bé đi theo cha sang thôn bên cạnh vào nhà ông bà ngoại, ông ngoại đi xuống ruộng làm, chỉ có bà ngoại ở nhà.
Mẹ Trần cũng đang hái đậu que ở trong sân, nhìn thấy ba cha con bọn họ lại đây, cười nói: "Chuẩn bị mở tiệc sao?"
"Đúng vây, mẹ ơi mai bọn con mở tiệc, mẹ và cha với các anh con cùng nhau qua nhé." Hàn Quốc Bân cười nói.
"Nhanh thế, như vậy có kịp chuẩn bị không?" Mẹ Trần vội vàng nói, bà cho rằng đến ngày kia mới làm cơ đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận