Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 221: Kết Thúc

Chương 221: Kết ThúcChương 221: Kết Thúc
Bên nhà họ Trần, bà Trần dẫn theo ba người con dâu sang đây giúp đỡ mấy việc lặt vặt.
Hàn đại tẩu bên kia cũng sang đây hỗ trợ, Hàn Quốc Lệ cũng về từ sớm.
Còn có Trần tứ tỷ, Chu Trân, Thái Lệ Hoa đều tới giúp đỡ Trần Nhu. Tuy nhiên trong nhà chỉ có hai cái bếp nấu, phòng bếp tuy rằng cũng rộng nhưng vẫn không chứa được nhiều người như vậy, thế nên Trần Nhu giục mấy người Chu Trân mau ra ngồi vào vị trí.
Một bàn cơm đầy màu sắc, ba món ăn mặn, còn món rau cũng được xào bằng mỡ heo, nhìn giống như là du quang thủy hoạt, khiến mọi người ăn một bữa mà thỏa mãn không thôi.
Cũng không phí 5 mao tiền mừng tân gia của họ.
Hai vợ chồng bày vẽ như vậy, bà Trần tuy rằng có nói thầm, nhưng nhiều hơn là vui mừng cho hai người có cuộc sống tốt. Hơn nữa mời thì cũng đã mời rồi, dứt khoát làm lớn một lần cho có mặt mũi.
Mọi người ăn xong, chúc mừng thì đi về, sau đó chính là phần dọn dẹp.
Bà Hàn sau khi ăn uống no đủ thì đi vào phòng bếp, bà Trần và ba đứa con dâu thì đang vội vàng dọn dẹp.
"Bà thông gia có vừa lòng với bữa cơm hôm nay không?" Bà Trần khách khí nói. "Hôm nay khiến bà thông gia phải mệt mỏi rôi, những việc còn lại để cho vợ thằng cả và vợ thằng ba nhà tôi lo liệu đi, bà thông gia và mấy mợ nhanh về trước nghỉ ngơi, bây giờ cũng không còn sớm rồi." Bà Hàn đáp.
"Hôm nay tuy hơi mệt thế nhưng trong lòng tôi lại rất vui. Cả hai đứa con gái bây giờ đều có nhà ngói để ở, lòng thoải mái thì chẳng thấy mệt gì cả." Bà Trần cười nói.
Bà Hàn cũng cười nhưng lại thấy hơi giả tạo, nói: "Vậy cũng là nhờ hai đứa nó được gả đến nhà tốt, tôi nói không phải chứ, không có đàn ông trong nhà hàng ngày vất vả phấn đấu thì phụ nữ lấy đâu ra ngày lành? Cho nên gả sang đây thì phải hiếu kính cha mẹ chồng, cũng không được học mấy đứa con gái đã gả ra ngoài rồi nhưng có thứ gì tốt là cứ dấm dúi gom góp mang sang nhà mẹ đẻ!"
Đừng tưởng rằng bà ta không biết, bà ta biết thừa vợ thằng hai không ít lần mang đồ tốt về cho nhà mẹ đẻ.
Bà Trần miệng niệm câu phải kiên nhẫn, con rể con gái vừa mới có nhà mới, là chuyện vui, không được cãi nhau làm hỏng không khí, vì vậy cười nói: "Bà thông gia nói chí phải, con gái gả chồng như bát nước đổ đi. Nếu gặp được nhà chồng tốt thì người ta cũng sẽ xem con dâu như con gái mà thương yêu. Tôi thấy bà thông gia nhất định là người biết thương con dâu, con dâu út sinh hai đứa bé, đứa nào cũng thấy bà thông gia chăm cữ cho!" Hai người ngươi tới ta đi, cuối cùng là bà Hàn lạnh mặt trở về.
Tống Hiểu Ngọc dẫn theo hai đứa con trai, nói với Trần Nhu: "Chị dâu đừng để ở trong lòng, tính tình mẹ trước giờ vẫn thế. "
Trần Nhu cười nói: "Tôi đương nhiên không để ý, thím về đi, có chị dâu với cô ba ở lại giúp đỡ tôi rồi."
Đối với người em dâu Tống Hiểu Ngọc này, cô vốn không thân thiết như với Hàn đại tẩu.
Bởi vì trong lòng Trần Nhu hiểu, đừng nhìn Tống Hiểu Ngọc làm người hòa khí, đó là bởi vì Quốc Bân nhà cô có được công việc hiện nay, bằng không cô ta làm sao thèm để mắt đến?
Đương nhiên côi trọng công việc của Hàn Quốc Bân là một chuyện, nhưng kinh thường cô là chuyện khác. Cô ta luôn cảm thấy cô chỉ là phụ nữ nông thôn, đương nhiên chuyện này thì là đúng.
Tuy vậy trong ba năm này, cô cũng có thay đổi ít nhiều. Làn da đã bớt thô ráp hơn nhiều, đây là hiệu quả của việc mỗi ngày chăm chỉ dùng nước vo gạo rửa mặt.
Hàn đại tẩu, Hàn Quốc Lệ, Chu Trân, Thái Lệ Hoa cùng với Trần tứ tỷ ở lại giúp đỡ dọn dẹp, rửa sạch không ít chén đũa nồi niêu đầu mỡ xong mới về nhà.
Cũng có rất nhiều đồ đạc mượn từ nhà Hàn đại tẩu, Chu Trân và Thái Lệ Hoa, cũng không nhọc hai vị chủ nhà, rửa xong thì mỗi người tự cầm ve luôn. Trong phòng bếp vãn còn dư lại chút đồ, mấy món này đều không bày lên bàn, Trần Nhu không lưu lại, tất cả đều chia cho mọi người để cảm ơn vì họ đã giúp đỡ. Hàn Quốc Lệ được Trương Giang đến đón về, Trần Nhu không kịp đưa nhiều đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận