Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 223: Muốn Ngủ Với Mẹ

Chương 223: Muốn Ngủ Với MẹChương 223: Muốn Ngủ Với Mẹ
Chị ấy vốn gả đến đây sớm hơn Trần Nhu, tất nhiên cũng quen thuộc chú em chồng Hàn Quốc Bân này. Từ lúc chưa có gì cho đến hiện giờ cần gì đều có, tất cả đều là từ sau khi cô ấy vào cửa mới vượng lên.
Có công việc trong huyện, trong nhà xây được nhà ngói, xe đạp đồng hồ cũng đầy đủ, cuộc sống tốt hơn rất nhiều, không thể không công nhận.
Trong thôn ai ai cũng nói đây đều là nhờ vợ Quốc Bân mang đến, phần lớn ai cũng đều tán đồng, đúng là một người mang số vượng gia đình.
Còn ở chỗ thím hai Hàn thì lại khó mà nói.
Cho dù hiện giờ Diệp Thiến đã sinh được hai đứa, một thai con gái, một thai con rai, nhưng vẫn không chiếm được thứ gì tốt từ chỗ thím hai Hàn.
Bởi vì dù có sinh hai đứa con cũng vẫn không thuận lợi yên bình.
Thời điểm cô ta mang thai đứa thứ hai, trong thôn lại nổi lên lời đồn đãi vớ vẩn. Nói là có người nhìn thấy thanh niên trí thức Diệp và thanh niên trí thức Vương lén lút gặp nhau nói chuyện!
Trước kia giữa hai người đã phát sinh lời đồn, lần này không những không tránh lại còn xảy ra chuyện này. Sau đó không bao lâu đâu lại truyền ra lời nói đứa bé kia là con của thanh niên trí thức Vương. Là đợi lúc Hàn Quốc Cương đi làm thì thanh niên trí thức Vương lấy cớ xin nghỉ ngơi, trộm chạy qua nhà châu thai ám kết với thanh niên trí thức Diệp.
Vì thế mới có đứa bé này.
Tin vịt này đồn đãi mãi cho đến khi đứa bé sinh ra, lớn lên giống với Hàn Quốc Cương thì tin đồn mới được lắng xuống.
Thế nhưng thím hai Hàn vẫn rất tức giận!
Không có lửa làm sao có khói, nếu không phải hai người họ mắt qua mày lại nói chuyện với nhau thì làm sao lại bị người ta đồn đại đến mức đó?
Đặc biệt thanh niên trí thức Vương đúng là có đến qual
Còn đứa con trai kia cũng ngu ngốc, cứ như thế bị cô ta dắt mũi, buồn bực cũng không nói lời nào, ngày tháng cứ trôi qua như thế.
Bà lại còn nghe nói, con trai bà sau khi làm việc dưới ruộng về còn phải nấu cơm cho thanh niên trí thức Diệp, kẻ mà không phải bận bịu công việc tay chân ăn.
Đây rốt cuộc là cưới vợ, hay là rước tổ tông về cung phụng?
Trong nhà ngoài ngõ đều đối lập với Trần Nhu, thím hai Hàn đúng là không ít lần phải than thở.
Chị dâu bà làm mẹ chồng không đáng khen chút nào, thế nhưng lại có thể cưới được một người con dâu như vậy. Còn người mẹ chồng là bà, vẫn luôn đối xử tử tế với con dâu, sao ông trời lại gửi xuống cho bà một đứa con dâu trời đánh vậy chứ?
Tiệc tân gia đã xong, cuộc sống lại khôi phục quỹ đạo như mọi ngày.
Lại nói tiếp, thật ra cũng rất buồn cười, hai đứa con trai nhà Trần Nhu có được giường của riêng mình thì đặc biệt vui vẻ, nhưng đến đêm mỗi đứa chia nhau ra ngủ thì lại không quen.
Hàn Quốc Bân liền lừa gạt hai con trai: "Các con đều đã lớn rồi, là nam tử hán đại trượng phu, phải nên tự mình ngủ cho quen."
"Nhưng con muốn ngủ với mẹ cơ." Lão nhị Hàn Chu nhìn cha nó nói.
"Cha mẹ ở ngay phòng cách vách mà, con cần gì cứ gọi một câu là được. Đừng sợ, còn có anh cả con ở đây mà." Hàn Quốc Bân nói.
"Anh cả cũng nói muốn ngủ với mẹ đó." Hàn Chu chỉ anh mình nói.
Hàn Hàng cũng nhìn cha, nó đúng là có ý định đó.
Cuối cùng vẫn phải để Trần Nhu làm sang đây dỗ hai đứa lên giường ngủ. Từ từ để cho hai đứa quen là được, không cần quá đột ngột.
Hai đứa bấy giờ mới mỹ mãn ngủ trên giường của cha mẹ.
Trần Nhu không vội ngủ, chờ hai đứa thiếp đi thì cũng Quốc Bân nhà cô nói chuyện phiếm: "Hiện giờ anh chạy xe đường dài quá mệt mỏi, ở bên ngoài nhất định phải cẩn thận, cái gì cũng đều không quan trọng bằng anh đâu."
"Anh biết rồi." Hàn Quốc Bân gật đầu.
Những gì vợ dặn anh đều ghi nhớ trong đầu. Lần điều tra bất ngờ vào hai năm trước, đến giờ đôi khi nghĩ lại anh cũng vẫn còn sợ.
Lúc ấy là có một ông lão muốn bán lương thực cho anh, rất an toàn, chỉ cần mang về sang tay thì chính là hái ra tiền.
Đồng nghiệp của anh là Lý Đại Nguyên cũng động lòng, đã định nhận rồi, mua rồi một ngày là có thể bán sang tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận