Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 224: Mật Báo

Chương 224: Mật BáoChương 224: Mật Báo
Hơn 300 cân lương thực, nếu mang đến chợ đen mà nói, một cân có thể kiếm được một mao tiền, hơn 300 cân lương thực chính là hơn ba mươi đồng tiền.
Tuy vậy Hàn Quốc Bân vẫn từ chối. Không chỉ có anh không mua, Lý Đại Nguyên thấy sắc mặt anh hơi khó coi, cuối cùng cũng do dự rồi không lấy nữa.
Rốt cuộc thì loại chuyện như thế này, Hàn Quốc Bân không làm, anh ta cũng khó mà độc chiếm một mình.
Hai người lái xe đến nửa đêm mới về đến huyện, ai ngờ mới vừa vào thành, xe đã bất ngờ bị công an điều tra vây xung quanh.
Nói là có người mật báo bộ vận chuyển đầu cơ trục lợi.
Nhưng Hàn Quốc Bân và Lý Đại Nguyên mặt mày trấn định, căn bản không sợ điều tra. Trên xe một điểm khả nghi nào cũng không có, tự nhiên không có việc gì.
Hai người đi về ký túc xá, đến lúc đó phía sau lưng cả hai đều đã mồ hôi đầm dial
Chuyện này Hàn Quốc Bân không nói với Tràn Nhu làm gì, sợ là nói ra sẽ khiến cô lo lắng, nhưng Hàn Quốc Bân thì tự mình kiểm điểm khắc sâu trong lòng. Lý Đại Nguyên cũng vỗ bờ vai của anh nói một câu: Vợ hiền thì chồng tránh được họa!
Trần Nhu hiện giờ số tháng không nhỏ, nói chuyện với anh một lát đã ngủ thiếp đi rồi.
Hàn Quốc Bân cũng rất nhanh đã đi vào giấc ngủ, hôm sau đúng giờ lại dậy đi làm.
Hiện giờ so với trước kia đúng là không được thoải mái bằng, tiền lương của bộ vận chuyển vẫn như cũ là 34 đồng tiền, cộng thêm năm đồng tiền trợ cấp ăn uống.
Nhưng phiếu quyên mỗi tháng lại được nhiều hơn hai tờ.
Chỉ là hiện giờ muốn chạy xe, mỗi lần đi cũng phải mười ngày nửa tháng.
Hàn Quốc Bân rất ít chủ động nói chuyện bên ngoài cùng cô, đều là Trần Nhu hỏi anh mới nói. Mà từ những tin tức Quốc Bân trả lời, có vẻ thế cục bên ngoài hiện giờ đã khá hơn trước kia rất nhiều rồi.
Cô dự đoán có lẽ bốn người rất nhanh sẽ ngã ngựa, không phải năm nay thì sẽ là sang năm.
Giống như từ sau khi bốn người ngã ngựa, thời thế liền bắt đầu khá lên? Trong trí nhớ mơ hồ của cô thì hình như đúng là có chuyện như vậy.
Đến buổi chiều Diệp Thiến đi sang đây, mục đích vẫn là muốn tới đổi phiếu.
Trần Nhu không còn đổi cho cô ta, nhiều năm như vậy tổng cộng cũng chỉ đổi cho cô ta hai tờ. Lần này sang đây Trần Nhu liên đáp: "Ngày hôm qua mở tiệc tân gia, nhà tôi đều đã dùng hết rồi."
"Ngày hôm qua tẩu tử mở tiệc cũng không thấy mời tôi." Diệp Thiến nói.
Trần Nhu nói: "Ngày hôm qua thím hai tới nhà tôi." Ý ngoài mặt chính là tôi mời mẹ chồng cô, cô không hợp với bà ấy, không có khả năng được mời.
Diệp Thiến thở dài nói: "Chị dâu à, hiện giờ tôi đã sinh cho Quốc Cương con trai con gái, cuộc hôn nhân này đã định rồi, vậy mà mẹ chồng tôi vẫn không chịu tha thứ. Chị có thể nói đỡ giúp tôi được không?”
Trần Nhu không thể hiểu nổi mà nhìn cô ta: "Tôi cũng chỉ là cháu dâu, loại việc thế này tôi không tiện nói."
Thật là, cô cùng Diệp Thiến không thân thiết. Còn nguyên cớ gây nên sự tình này, nếu cô ta thật sự có lòng thì nên tự biết giữ mình giảm bớt quan hệ, thím hai Hàn không phải là người không hiểu lý lễ.
Hơn nữa thanh niên trí thức Diệp lại không biết chú ý, những lời đồn đãi vớ vẩn bên ngoài rất hay nghe được.
Diệp Thiến nhìn căn nhà ngói này nói: "Căn nhà ngói này cũng thật khí phái, sau này chị dâu chỉ việc hưởng phúc. Người đàn ông nếu như có bản lĩnh có năng lực, thì phụ nữ mới có thể được hưởng những ngày tháng tốt lành." Nhìn xem những người phụ nữ ở nông thôn này, chỉ có người này mệnh tốt mới gả được cho một người biết phấn đấu, hiện giờ đã xây được nhà ngói để ở.
Nhìn lại cô ta mà xem, đi theo người như Hàn Quốc Cương, chỉ biết vùi đầu làm việc nhà nông, ngẫu nhiên nông nhàn thì đi bắt gà rừng thỏ hoang, kiếm được nhiều lắm cũng chỉ đến 5 mao tiền, ngẫm lại đều cảm thấy cuộc sống khó thấy được ánh mặt trời.
Đặc biệt là nhiều năm như vậy vẫn để cô ta làm ở trại nuôi heo.
Thối xông hết cả người, lại nhìn ngôi nhà ngói rộng rãi thoáng mát trước mắt mà xem.
Thật là khiến người ta ghen ty muốn nổ tung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận