Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 239: Bảo Bối

Chương 239: Bảo BốiChương 239: Bảo Bối
Chị dâu Hàn cảm thấy mình không thể làm được như vậy, người ta có khi làm trò trước mặt em dâu hai của chị ta nói những lời khó nghe, em dâu hai cũng hoà khí, chị ta cảm thấy gặp được những loại người này thì nên trực tiếp mắng lại không nên khách khí với người ta, nhưng việc qua rồi nghĩ lại, oan gia nên giải không nên kết nha.
Tính của vợ chú hai cũng không phải loại người hay so đo, chỉ cần không quá đáng quá mức, cô ấy sẽ không nhớ trong lòng, không mang thù, nhưng trong lòng vẫn hiểu rõ.
Nếu không phải vậy, như chị ta trước kia nói xấu cô, bây giờ có việc gì lại vẫn giúp chị ta một tay sao?
Những người khác cũng không khác chị ta là mấy.
Vợ Đại Quý trước kia cũng nói xấu, nhưng sau khi đi đổi được hai lần phiếu, cô ta cũng không nói xấu nữa.
Trong lúc hai người thì thầm to nhỏ, Hàn Quốc Bân đã đưa Hàn Hàng cùng đi chia thịt, năm nay cũng giống năm ngoái không được chia bao nhiêu.
Hai miếng xương sườn với một miếng thịt những thứ khác không có, công điểm năm nay đúng là không nhiều lắm.
Nhưng mà Hàn Quốc Bân cũng không ghét bỏ, bưng mấy thứ này đưa theo con trai lớn muốn ve nhà, nhưng con trai lớn tỏ vẻ chưa muốn về, bé ở lại tiếp tục xem náo nhiệt.
Hàn Quốc Bân cũng không quản bé, tự mình bê chậu về nhà.
Anh cũng không vào phòng quấy ray vợ anh ngủ, đi vào phòng bếp bắc nồi nấu nước, còn cắt thịt và cải trắng, trong phòng vợ anh đã ủ bột sẵn sàng, tối hôm qua trước khi ngủ đã Ủ xong, anh đi vào phòng mang khay bột ra ngoài gói màn thâu. sau đó hấp màn thầu lên.
Một mình anh ở trong phòng bếp bận bịu.
Trần Nhu ôm nhóc hai với con gái nhỏ ngủ đến 7 rưỡi mới dậy.
"Mẹ, cha con với anh cả đâu." Hàn Chu tóc lộn xôn, rất vui vẻ nằm ăn vạ trong lòng mẹ bé.
"Đi chia thịt rồi" Trân Nhu thuận miệng trả lời.
"chia thịt?" Hàn Chu ngốc lăng, nhớ đến hôm nay chính là ngày chia thịt, vội vàng bật dậy, cầm quần áo từ trên đầu giường đất tự mình mặc vào, không cần mẹ bé mặc giúp, mặc quần áo xong xuôi, men theo chiếc ghế nhỏ bên cạnh giường đất xuống đất rồi chạy ra bên ngoài.
Trần Nhu lấy đồng hồ đeo tay qua nhìn thời gian, thấy không còn sớm nữa, cô cũng dậy ra khỏi giường.
Hàn Chu chạy ra nghe được tiếng động trong phòng bếp, bé chạy vào trong phòng bếp, nhìn thấy cha bé liền hỏi: "Cha, hai người đi chia thịt không?"
"Chia xong rồi" Hàn Quốc Bân nói
"Sao cha không gọi con dậy!" Hàn Chu lập tức nói.
Hàn Chu chạy ra liên nghe được phòng bếp thanh âm, hắn liền tiến phòng bếp đi, nhìn đến hắn
"Bên ngoài vẫn đông vui lắm, anh con ở bên ngoài ấy." Hàn Quốc Bân nói.
Nhóc hai không chậm trễ, chạy nhanh đi ra ngoài xem náo nhiệt, ra đến nơi nhìn thấy anh trai bé thì chạy đến, oán trách anh trai thế mà không gọi bé dậy cùng nhau đi chia thịt!
"Nhìn thấy em ngủ ngon quá nên không gọi" Hàn Hàng nói.
"Vậy lần sau chia thịt anh nhất định phải gọi em đó, ngủ quên mất" Hàn Chu nói.
"Được, lần sau sẽ gọi em" Hàn Hàng nói.
Hai anh em Hàn Tư và Hàn Bác đi đến đây, nói: "Bà nội tối hôm qua đã ủ bột rồi, hôm nay sẽ làm bánh bao cho bọn em ăn, Anh Hàng, Chu Chu, hai người đến ăn cùng đi!"
"Đó là bà nội làm cho các em, làm gì có phần cho bọn anh" nhóc hai Hàn Chu nói.
"Có, em lấy cho các anh!" Hàn Tư nói.
"Không cần, để bà nội nhìn thấy lại đánh bọn anh, nhà anh cũng có" Hàn Hàng cũng nói. Hai anh em bọn họ không chơi bao lâu cũng đi về, Hàn Tư mang theo Hàn bác cũng nhanh chóng trở về, chờ lúc nữa sẽ mang hai cái qua cho anh Hàng!
"Cha, nhà mình cũng gói bánh bao được không?" nhóc hai Hàn Chu nhịn không được cơn thèm ăn nói.
"Ngay mai nhé, hôm nay thịt không đủ, ngày mai mua thêm một chút làm bánh bao nhân thịt cho các con." Hàn Quốc Bân nói.
"Vâng!" hai anh em nghe thấy thế đôi mắt cũng tỏa sáng.
Trần Nhu đi vào phòng bế nói: "Đánh răng chưa, chuẩn bị ăn cơm."
Nhóc hai Chu Chu còn chưa đánh răng, liền đổ một ít nước ấm pha nước lạnh đi đánh răng, hai anh em mỗi người một cái bàn chải đánh răng, quý như bảo bối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận