Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 240: Chia Bánh Bao

Chương 240: Chia Bánh BaoChương 240: Chia Bánh Bao
Đuổi nhóc lớn Hàn Hàng ra ngoài chơi, Hàn Quốc Bân liền ôm vợ anh vào lòng, nói: "Vợ ơi, em vất vả rồi."
Trần Nhu trợn trắng mắt lườm anh, miệng lưỡi đàn ông lừa người gạt cả quỷ, tối hôm qua lúc làm cô không ngừng sao không thấy anh thương cô vất vả.
Cô muốn ngừng, anh còn dụ dỗ cô muốn tiếp đấy.
"Ban ngày ban mặt, anh chú ý một chút cho em." Trần Nhu véo một cái vào eo anh, rồi đuổi ánh ra ngoài.
Nhưng mà anh làm cũng sắp xong rồi, cơ bản cũng không cần cô động tay vào nữa.
"Không được chia bao nhiêu, tối nay anh qua chỗ lão Dương mua thêm một ít" Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu gật đầu, bảo anh đừng quên hai cái nồi sắt.
"Hôm nay anh có ở nhà không? Ở nhà thì đưa xe đạp cho em dùng, em đi sang nhà chị tư" Trần Nhu nói.
Đi đưa một phiếu phích nước nóng qua cho chị tư của cô.
"Anh ở nhà, em đi đi" Hàn Quốc Bân nói. Trần Nhu cũng lên kế hoạch sang nhà tranh của chị tư, buổi sáng ăn màn thầu làm từ hỗn hợp bột đậu kèm với cải trắng hầm thịt heo, ăn xong Trần Nhu cũng không ra khỏi nhà ngày, còn phải chờ cô con gái nhỏ Chanh Tử nữa.
Qua một thời gian ngắn sau, cô gái nhỏ cũng tỉnh giấc, Trần Nhu cho bé tỉ sữa rồi mới giao cho cha bé, mình thì cầm theo hai túi đường đỏ ra khỏi nhà.
Nhóc lớn Hàn Hàng và nhóc hai Hàn Chu cũng muốn đi theo, nhưng mẹ các bé không cho.
Trần Nhu ra khỏi nhà không bao lâu sau, Hàn Tư đã cầm hai cái bánh bao đến đây cho anh Hàng của bé.
"Bà nội không đánh em hả?" Hàn Hàng kinh ngạc hỏi.
"Em nói là em muốn ăn, bà nội sẽ không đánh em, anh Hàng anh ăn đi." Hàn Tư nói.
Hàn Chu nhìn mà thèm, nói: "Cho anh trai anh ăn thật hả?"
"Em cũng có thể ăn" Hàn Tư hào phóng nói.
Hàn Hàng cũng không khách khí, bẻ cho em trai bé một nửa, vừa ăn vừa nói: "Bánh bao đúng là ăn rất ngon."
"Đương nhiên rồi, bà nội gói không ít thịt vào trong đấy" Hàn Tư nói.
"Lúc sáng cha anh hứa là ngày mai nhà anh cũng gói bánh bao, đến lúc đó se cho em một cái" Hàn Hàng nói
"Bà nội gói không ít, trong nhà vẫn đủ ăn đến ngày mai, không cần anh cho" Hàn Tư nói.
"Vậy em muốn cái gì?" Hàn Chu hỏi người anh họ này của bé, bánh bao nhân thịt cũng không cần, có ngốc hay không cơ chứ.
"Anh Hàng hôm nay các anh còn chơi ném bao cát không?" Hàn Tư nói: "Anh dẫn em đi chơi chung với"
Bởi vì bà nội của bé, cho nên mấy đứa trẻ con trong thôn đều không thích chơi chung với bé, lần trước bé cùng những đứa trẻ khác chơi đâm mẹ mìn, đúng lúc bà nội bé nhìn thấy bé bị đụng ngã, bà nội bé liền mắng người ta một trận ầm ï.
Còn có lúc chơi ném bao cát bị rơi vào đầu, bà nội bé cũng chạy đi mắng người ta vài lần rồi.
Chính vì vậy cho nên đám trẻ con trong thôn đều không muốn chơi cùng bé.
Hàn Hàng cũng có chút lo lắng, nói: "Nếu một lúc nữa em mà bị ngã, bà nội sẽ đến mắng mẹ anh"
"Bác hai đã vê nhà, bà nội chắc chắn sẽ không dám đến đây" Hàn Tư nói.
"Như vậy cũng được, bọn anh bây giờ đi luôn, nếu em không có việc gì khác thì đi chung luôn đi" Hàn Hàng nói.
Hàn Tư thật sự rất vui vẻ, nhóc hai Hàn Chu đương nhiên cũng đi chung luôn.
Mấy đứa con trai đi chơi, Hàn Quốc Bân ở nhà trông con gái ngủ, vẫn là con gái nhỏ hiểu chuyện hơn, biết ở nhà cùng cha bé.
Trần Nhu tự mình đạp xe đạp đến đây tìm mẹ cô, đèo mẹ cô cùng nhau đi đến nhà chị tư làm khách.
Mẹ Trần ngồi trên xe đạp, cười nói: "Mẹ không ngờ con lại biết đi xe đạp vững vàng như vậy đó."
"Quốc Bân đã dạy con từ lâu rồi, cũng không khó học" Trần Nhu cười nói.
"Lần này đi ra ngoài lâu như vậy, chắc chắn là rất mệt, về nhà rồi thì con bồi bổ cho anh ta nhiêu một chút" Mẹ Trần nói.
Trần Nhu nói thầm trong lòng, bổ vào đâu nữa, tối hôm qua làm xong không phải điều hoà âm dương cho anh một phen rồi sao, người đàn ông kia hôm nay mặt mũi tươi tỉnh hơn nhiều lắm rồi.
"Chờ bé Chanh Tử cai sữa xong là có thể nghĩ đến việc có nhóc tư rồi" ngồi sau xe đạp, Mẹ Trần tiếp tục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận