Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 244: Ngon Quá

Chương 244: Ngon QuáChương 244: Ngon Quá
"Hoàn cảnh khi đó của chúng ta làm sao có thể so sánh với bây giờ được. Em nghe Quốc Bân nói hiện giờ bên ngoài hoàn cảnh càng ngày càng tốt, chị cứ để ý bồi dưỡng cẩn thận cho cháu, về sau có cơ hội để Quốc Bân dẫn theo ra ngoài làm việc." Trần Nhu nói.
Trần tứ tỷ ngạc nhiên, nói: "Cái này.. Cái này có thể sao?"
"Có cơ hội thì nhất định có thể." Trần Nhu nói: "Để hai đứa nó chăm chỉ học tập."
"Hai tiểu tử thối đó không để ý học tập chút nào." Trần tứ tỷ nói.
"CHi cứ để ý giám sát chúng, phải quản chặt hơn." Trần Nhu liền nói.
Trần tứ tỷ gật đầu đồng ý, nói với cô: "Em chặt nhiều xương sườn như vậy làm gì?" Trong lúc hai người nói chuyện, Trần Nhu đã chặt được hai dẻ xương sườn lớn rồi.
"Xương sườn này chỉ có ít thịt, chặt cho vào hâm cùng với chân heo." Trần Nhu nói.
Sau đó lại đi lấy thêm dưa muối, rửa sạch sẽ rồi cắt thành từng miếng như đốt mía, lấy nước nóng đổ vào ngâm, vừa bận bịu vừa nói: "Quốc Bân về nhà nói chuyện với em, sau này xã hội sẽ phát triển càng ngày càng tốt. Anh ấy ở bên ngoài nhiều, có hiểu biết. Cuộc sống của chúng ta đã rồi, cứ thế trôi qua đến già thôi. Nhưng bọn nhỏ thì cần phải ra ngoài, rời xa vùng quê này, không phải chân lấm tay bùn nữa."
"Nào có dễ dàng như vậy?" Trần tứ tỷ nói.
"Cứ từ từ rồi sẽ đến. Muốn phát triển trước tiên cần bồi dưỡng, hiện tại chúng vẫn còn nhỏ mà." Trần Nhu nói.
Trần tứ tỷ nói: "Bên ngoài cũng không yên bình. CHi cũng ngóng trông chúng nó có tiền đồ, nhưng cũng đừng gây thêm chuyện cho Quốc Bân."
"Cái này có gì đâu mà gây chuyện." Trần Nhu cười nói: "Đợi hai đứa qua mười tuổi, đến lúc đó cũng không sai lệch lắm."
Hai đứa con trai nhà cô còn nhỏ, về sau có việc gì kiếm được tiền, tất nhiên là phải để cho cháu ngoại trai rồi. Cho nên hiện tại cô phải cùng chị ấy khai thông trước, để cho hai đứa được đi học đọc sách cẩn thận, đi học thì mới thông minh, mới trở thành nhân tài.
Trần tứ tỷ gật đầu, chị và Đại Bang nhà mình cũng chỉ có hai đứa con trai, tất nhiên là ngóng trông chúng có tiền đồ. Mà muốn nói người có tiền đồ nhất cả nhà họ thì còn ai khác ngoài dượng Hàn Quốc Bân. Nếu như dượng hai đứa nguyện ý dẫn dắt dạy bảo, học được kỹ thuật lái xe thì cuộc sống sau này không cần buồn rầu rồi.
Xương sườn, chân heo, đậu phộng trong nồi đã hầm nhiều giờ. Mùi hương thơm đến mức vợ Mã Tiểu Phát cách vách đều ngửi thấy được.
"Tẩu tử đây là chiêu đãi cháu ngoại trai hả." Vợ Mã Tiểu Phát cười nói.
"Hai đứa cháu trai hiếm khi sang đây chơi, đương nhiên phải chiêu đãi chúng một bữa thịnh soạn chứ." Trần Nhu cười nói.
Cô cùng Chu Trân quan hệ tốt, nhưng quan hệ với vợ Mã Tiểu Phát và Mã Tiểu Phát chỉ thường thường, hai người này làm việc đều thuộc về kiểu chây ỳ rề rà.
May mắn là hiện giờ còn có cha mẹ chồng giúp đỡ. Đến lúc Mã đại gia Mã đại nương già rồi, không lao động nặng được nữa, cô muốn nhìn xem hai người này dưỡng lão cho họ như thế nào.
Khách khí một câu, Trần Nhu ra gọi con trai cháu trai ve nhà ăn cơm.
Bởi vì mấy đứa đi nặn pháo đất nên cả người mấy đứa đều do hay Mấy tiểu tử này không chút cố ky hình tượng nào, cứ thế trực tiếp lăn lê bò toài trên mặt đất!
"Nhanh ra sau nhà rửa ráy tay chân mau. Mới đi ra ngoài có một lát đã biến thành bốn con khỉ đất rồi." Trân Nhu đổ nước ấm cho mấy đứa rửa mặt rửa tay.
"Dì ơi, dì hầm gì món nào vậy, thơm đến mức con chảy cả nước miếng rồi." An Ca nhếch miệng cười nói.
"Quá thơm." An Võ cũng khen. Hai đứa Hàn Hàng cùng Hàn Chu ca liền cười: "Nhất định là hầm món ngon cho các anh ăn đó."
Món chính là bánh ngô nướng, Trần Nhu nướng ngay cạnh nồi hầm, dính mùi vị xương sườn đậu phông, thơm vô cùng.
Một đĩa dưa muối xào nấm, nấm cắt miếng xào bằng mỡ heo, cùng với một bát canh trứng.
Mọi người vây quanh trên giường, bắt đầu ăn cơm.
"Ăn ngon quá." Hai đứa An Ca An Võ đôi mắt tỏa sáng nói.
"Ngon thì ăn nhiều một chút, mặc kệ mẹ các con, đôi mắt chị ấy đang rút gân rồi." Trần Nhu cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận