Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 247: Coi Như Không Có Chuyện Gì

Chương 247: Coi Như Không Có Chuyện GìChương 247: Coi Như Không Có Chuyện Gì
"Lần này thanh niên trí thức Vương đã chọc tức Đại đội trưởng rồi, Đại đội trưởng đã đi lên huyện, theo tôi thấy thì hắn ta đừng mơ được quay về huyện nữa!" Hàn đại tẩu nói.
"Không cho hắn ta về huyện, chẳng nhế lại tiếp tục ở chỗ chúng ta làm bẩn không khí sao?" Trần Nhu nhíu mày nói.
Tên thanh niên trí thức Vương này, nhân phẩm thực sự vô cùng tanh tưởi!
"Còn muốn ở lại? Hiện giờ đang bị nhốt ở trong phòng, tôi thấy Đại đội trưởng rất nhanh sẽ dẫn người xuống đây, chuyển hắn ta đến nơi khác." Hàn đại tẩu nói.
"Đại đội trưởng sao đột nhiên lại hăng hái như vậy?" Trần Nhu nói.
"CHú hai và Đại đổi trưởng có giao tình. Lần đầu không có bằng chứng thì mới nhịn, lần này chú hai còn có thể tha cho hắn ta sao được? Nhà họ Hàn chúng ta trong thôn chính là một họ lớn, sao có thể để một tên thanh niên trí thức bại hoại như hắn ta dẫm trên đầu như vậy? Đại đội trưởng được chú hai nhờ cậy, không nói hai lời!" Hàn đại tẩu giải thích.
Đấy là tối hôm qua Hàn Quốc Cương may mắn gặp được, nhưng những lúc Hàn Quốc Cương không bắt gặp thì sao? Hai người này khẳng định không ít lần không sạch sẽ sau lưng Hàn Quốc Cương!
"Tốt nhất là nên đưa đến một nơi thật xa cho hắn ta cải tạo đi." Trần Nhu không hề đồng tình, đạm mạc nói.
Đến chiều, thanh niên trí thức Vương đã bị mang đi, trực tiếp lấy tội danh lưu manh xử lý, đưa đến nơi chó ăn đá gà ăn sỏi, khô can khổ sở để cải tạo.
Với thời tiết hiện giờ, đưa qua đó muốn tốt là không thể được.
Hàn Quốc Cương đem kết quả xử lý này nói cho Diệp Thiến.
Diệp Thiến mặt đầy phẫn nộ nói: "Anh làm sao lại không thể thành toàn cho tôi? Tôi muốn trở về huyện, ta rất muốn về anh không biết sao?"
Cô ta ở cái nơi quê mùa này thật sự sắp phát điên mất rồi, cô ta ở không nổi nữa, cô ta muốn về huyện, ngọn lửa nóng trong lòng lúc nào cũng sôi sục ý nghĩ muốn về huyện!
"Vậy các con của chúng ta làm sao bây giờ?" Hàn Quốc Cương nắm chặt tay, nhấp miệng hỏi cô ta.
"Con cái không phải còn có anh sao, chờ tôi ở huyện ổn định rồi, đến lúc đó tôi nhất định sẽ đón các ngươi lên. Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, nếu anh cứ nhất quyết giữ tôi ở lại, sớm hay muộn tôi cũng sẽ chết cho anh xem!" Diệp Thiến thét lớn.
"Trong huyện tốt đẹp như vậy dao? Không phải cũng là ăn gạo uống nước giống như ở đây sao?" Hàn Quốc Cương nhìn cô ta, trầm giọng hỏi.
Diệp Thiến mặc kệ, cô ta chỉ muốn trở về huyện, muốn ngay lập tức về huyện!
Cuộc sóng nơi này thật sự khiến người ta không thể chịu đựng nổi, vì vậy cô ta muốn Vương Đào đem chỉ tiêu trở về huyện nhường cho mình. Chỉ cần hắn ta chịu đem chỉ tiêu nhường cho cô ta, muốn øì cô ta cũng đều đồng ý!
Hơn nữa tối hôm qua hai người bọn họ cũng không phải đầu lần. Từ lần trước hắn ta đến nói chuyện chỉ tiêu, bọn họ đã không ít lần ra ngoài thậm thụi với nhau. Mắt thấy Vương Đào đã sắp đồng ý rồi, thế nhưng hiện tại đã hoàn toàn sụp đổ, hoàn toàn bị huỷ hoại!
Chẳng qua cơn sóng vừa mới bình ổn lại, còn chưa được bao lâu Diệp Thiến lại mang thai.
"Đứa bé này là của anh, tôi và anh ta còn chưa phát sinh chuyện gì, nhưng nếu như anh muốn giữ đứa nhỏ này, vậy thì có thể bỏ nó đi!" Diệp Thiến nâng cằm, trong mắt lập loè sự mỉa mai nói.
Hàn Quốc Cương chỉ nhìn cô ta, bình thản nói: "CÔ muốn sinh thì sinh."
"Tôi đương nhiên là muốn sinh!" Diệp Thiến cũng không thèm để ý tới tên đàn ông yếu đuối này, nói
Bất quá đứa bé này cũng không có duyên phận đến với thế giới này. Ngày hai mươi trong thôn lại giết heo, Diệp Thiến bưng bồn cười ha hả đi đến, phảng phất như chưa từng có chuyện gì đến đây nhận thịt chia, không có dáng vẻ bị chuyện trước đó ảnh hưởng chút nào. Nhưng không may trên đường trở về bị trượt chân, ngã một cái không nhẹ.
Đổi lại là một người bình thường cũng không chịu nổi chứ đừng nói là Diệp Thiến đang mang thai, đứa bé cứ như vậy không còn nữa.
Từ lần trước phát sinh chuyện đó đến hôm nay sinh non đều trong một tháng, chuyện buôn dưa trong thôn đều do Diệp Thiến cung cấp.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận