Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 249: Mang Thai Đứa Con Thứ Tư

Chương 249: Mang Thai Đứa Con Thứ TưChương 249: Mang Thai Đứa Con Thứ Tư
Gần đây gây sự to nhất chính là ở trại nuôi heo bên kia, Diệp Thiến muốn đi thi đại học, thím hai Hàn thì dặn Hàn Quốc Cương không được cho cô ta đi,. Người này nếu thi đậu thì sẽ đi khỏi đây, đến lúc đó anh ta cùng con cái phải làm sao bây giờ?
Cứ luẩn quẩn như vậy tất nhiên là gây sự to.
Những việc này khiến cho mọi người trong thôn xoi mói, Trần Nhu đã không còn gì hứng thú, nghe qua thì chỉ nhíu mày.
Cô còn đang bận suy nghĩ một việc. Rõ ràng lâu nay vẫn luôn phòng tránh, nhưng tại sao kinh nguyệt tháng này của cô lại không tới?
Tuy rằng cô vẫn nhẫn nại tính tình ứng phó mẹ mình, nhưng đối với cô mà nói, hai đứa con trai một đứa con gái, có đủ nếp đủ tẻ, thật sự như vậy là đủ rồi.
Ở mạt thế, trẻ con thật sự rất quý giá, đồng thời cũng đặc biệt yếu ớt. Lúc cô ở mạt thế cũng không có đối tượng, nhưng đối với trẻ con cũng có tấm lòng che chở bảo vệ.
Vì chúng là hy vọng của nhân loại.
Sau lại xuyên đến thời đại này, cô cũng không phản đối việc sinh con, bởi vì hoàn cảnh ở đây rất an toàn, có thể sinh được. Cô cũng đã sinh ba đứa, đã không coi là ít rồi.
Sinh xong con gái út, đợi con bé lớn hơn chút nữa là cô có thể rời tay. Tính toán thời gian thì đến mà xuân tới là có thể rồi.
Đã tính tóan đâu vào đấy, hiện giờ con gái út đã được ba tuổi, đã có thể tự mình chơi được rồi.
Nhưng ai ngờ tháng này mãi không thấy kinh nguyệt đâu.
Cô rất chú ý chăm sóc thân thể, kinh nguyệt mỗi tháng đều rất đều, ngẫu nhiên đôi khi cũng sẽ không chuẩn, nhưng trên cơ bản sẽ không bao giờ lệch quá năm ngày.
Nhưng trước mắt đã quá mất mười ngày rồi!
Trần Nhu nhíu mày, sao có thể?
Hiện giờ cũng đang lúc nông nhàn, Hàn Quốc Bân lần trước ra ngoài cũng cách hai tháng mới về, đúng là đối với cô đặc biệt nhiệt tình.
Nhưng lúc hai người thân thiết với nhau chưa từng quên dùng bao cao su.
Trần Nhu không nói hai lời đi lục ngăn kéo, lấy những cái bao cao su còn thừa ra xem, vừa nhìn mặt đã tối sầm lại.
Mấy cái bao cao su này đều đã hỏng rồi, lại còn bị cắt ra mấy cái lỗ to, nhìn không khác gì cái sàng.
Như vậy mà còn có thể phòng được mới là gặp quỷ!
Lửa giận trong lòng Trần Nhu đã sắp phát ra như núi lửa phun trào rồi, chờ đấy.
Nửa đêm Hàn Quốc Bân mới về nhà, hôm nay anh còn mang theo về một rổ trứng, một khối thịt ba chỉ và túi bột mì Phú Cường.
Mới năm ngoái, bộ vận chuyển của bọn họ đề xuất tổng thể nâng 40% tiền lương, nếu tính trước đây được khoảng 44 đồng trợ cấp một tháng thì nay đã tăng lên 55 đồng một tháng.
Tâm tình rất không tồi về nhà, tính toán định bảo vợ ngày mai làm van thắn* ăn.
"Đã về rồi à?" Trần Nhu không khác gì so với ngày thường, cười đi ra đón.
"Vợ, em còn chưa ngủ hả?" Hàn Quốc Bân không khỏi hỏi.
Trần Nhu làm sao mà ngủ được, một chút buồn ngủ cũng tiêu biến mất rồi, cả ba đứa nhóc đã chạy tới phòng ngủ cách vách, cô liền đứng đây đợi anh về để tính sổ.
"Không còn sớm nữa, em mau đi vào trong nhà đi, anh đi nhào bột mì xong vào ngủ sau." Hàn Quốc Bân mở đèn lên, mang đồ để vào ngăn tủ trong bếp, nói.
Năm nay, xong đợt cây trồng vụ hè xong trong thôn bắt đầu kéo điện, trong nhà cũng đã sắm một bóng đèn điện, tuy rằng bình thường rất hay bị cắt điện nhưng cũng đã tiện hơn trước rất nhiều.
Trần Nhu liền đi vào nhà chờ anh, Hàn Quốc Bân bận việc ở trong bếp, nhào bột mì xong thì mang vào trong nhà để.
Trước tiên là đi phòng cách vách xem ba đứa con, ngủ vô cùng ngon lành, đắp lại chăn đàng hoàng cho chúng nó xong thì mặc kệ, không để ý đến nữa.
Anh quay lại phòng ngủ ngay, hơn nữa còn đóng cửa kín mít.
"Vợ à, sao em còn chưa ngủ vậy? Cố tình đợi anh sao?" Hàn Quốc Bân cười leo lên giường đất sau đó liền ôm vợ mình vào trong lòng ngực.
"Anh chưa rửa chân." Trần Nhu nhàn nhạt nhắc nhở anh.
"Hôm nay anh đi tắm rồi, cả người đều đã tắm rửa rất sạch sẽ, thật đấy, không tin em sờ thử mà xem." Hàn Quốc Bân lập tức mở miệng.
"Ừm, vậy mau đi ngủ sớm một chút đi." Trần Nhu nói.
"Vợ ơi, nhớ em lắm." Trần Quốc Bân hôn hôn cô, nói.
"Em cũng nhớ anh." Trần Nhu đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận