Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 250: Tức Giận

Chương 250: Tức GiậnChương 250: Tức Giận
Trần Quốc Bân bắt đầu thèm thuồng vợ mình, anh vuốt tóc đi tới ngăn tủ lấy bao, ngựa quen đường cũ tự mặc áo mưa cho mình xong, Trần Nhu ngầm bấm cạch một tiếng, mở đèn lên.
Hàn Quốc Bân sững sờ, chợt anh càng kích động hơn: "Vợ à, bật đèn tới luôn nhé!"
Trần Nhu cười lạnh: "Có bản lĩnh lắm đấy Hàn Quốc Bân, tiền trảm hậu tấu cơ à?"
Hàn Quốc Bân không rõ nguyên do, đừng nhìn hai người đã kết hôn lâu như vậy, sự nhiệt tình của anh với vợ mình vẫn giống hệt như thủa ban đầu.
Anh ôm vợ mình đặt lên giường đất, sau đó áp lên.
Trần Nhu véo anh: "Chơi tâm nhãn với em có đúng không?”
"Vợ à, thời gian không còn sớm nữa, làm sớm xong sớm thì đi ngủ sớm một chút." Hàn Quốc Bân hôn hôn cô, nói.
Trần nhu bực bội: "Em thấy sau này anh trực tiếp đi thiến là được rồi, xem xem anh còn có thể làm sao nữa."
Lúc này Hàn Quốc Bân mới cảm nhận được vợ mình đang bực, anh mở miệng hỏi: "Vợ à, em làm sao thế?"
"Làm sao?" Trần Nhu cười lạnh, nhìn anh mà nói: "Còn dám mở miệng hỏi em?"
Hàn Quốc Bân mờ mịt không rõ ràng, sao tự dưng vợ anh lại tức giận nhỉ.
"Nếu anh muốn em sinh thêm một đứa nữa, em cũng không có ý kiến gì, anh làm như vậy để làm gì?" Hốc mắt Trần Nhu đỏ hồng lên, nhìn anh mà nói.
Hàn Quốc Bân có chút luống cuống, vội vàng giải thích: "Không phải, vợ à, rối cuộc là có chuyện øì vậy? Anh không hiểu em đang nói gì cả."
Qua nhiều năm như thế, anh chưa bao giờ thấy vợ mình như vậy cả.
"Còn giả vờ?" Trần Nhu bực bội mắng, chỉ vào đống áo mưa: "Anh tự lấy đến mà xem đi!"
Cô đón đầu bắt cướp trước, để cho anh muốn chống chế cũng không chống chế được.
Hàn Quốc Bân cầm áo mưa tới, ban nãy chỉ có ánh sáng mờ mờ nên không có xem kĩ, lật xem vài cái, anh liền ngây ngẩn cả người: "Chuyện này là thế nào?"
Trên áo mưa toàn là lỗ thủng, nhìn thoáng qua, dáng vẻ này chắc chắn là dùng kéo cắt ra từng lỗ một, lỗ chỗ như cái sàng vậy.
Làm như vậy, áo mưa còn có cái tác dụng gì nữa?
Hàn Quốc Bân nhớ tới những lời vợ mình vừa nói, ngơ ngác nhìn về phía vợ mình: "Vợ, không phải là em có rồi đấy chứ?"
Trần Nhu trừng anh, vẫn còn giả vờ với cô, sao cô lại không biết anh diễn giỏi tới mức này chứ?
"Vợ ơi, không phải anh, anh không có.." Trần Quốc Bân khó lòng dãi bày, nhưng thật sự oan cho anh quá.
Làm sao anh có thể làm mấy cái việc đáng khinh như thế này được, nếu vợ anh không muốn sinh con vậy thì không sinh nữa, rốt cuộc thì con trai con gái anh đều có rồi, sinh hay không sinh kì thật không có ảnh hưởng lớn gì, bởi vậy nên làm sao anh có thể làm ra việc như này chứ?
"Đừng nói chuyện với em!" Trần Nhu xoay người sang chỗ khác, vất vả lắm mới nuôi lớn Chanh Tử, chuẩn bị rời tay mẹ rồi, gió xuân cũng bắt đầu thổi, cô còn đang định vén tay áo tự làm, này tự dưng lại dính mất rồi!
"Vợ à, chuyện này thật sự không phải anh làm đâu." Hàn Quốc Bân vội vàng ôm người vào trong lòng ngực, nói.
"Không phải anh làm thì còn ai vào đây nữa! Thứ này là để ai dùng?" Trần Nhu trợn mắt nói với anh, tới giờ phút này rồi mà còn giảo biện.
Hàn Quốc Bân nghiêm túc mở miệng: "Ngày mai anh đi thẩm vấn hai đứa nhóc hỗn đản kia!"
Trần Nhu không tin: "Hai đứa nó làm sao mà lấy thứ này ra chơi được? Đừng đẩy chuyện lên người hai đứa nó, em sẽ không tha thứ cho anh về chuyện này đâu!”
Lại có làm cô đau đầu, chuyện này cô sẽ không để yên!
Sông yên bình lâu quá làm anh được một tấc lại muốn tiến lên thêm một thước, lần này xảy ra náo loạn khiến đầu anh đau nới nứt ra, bằng không anh sẽ không bao giờ biết được những ngày yên ổn hồi xưa trân quý tới mức nào!
"Vợ ơi, thật sự không phải anh làm đâu mà, nếu anh muốn sinh con thì khẳng định anh sẽ thương lượng với em, lại nói tới hiện tại anh vội như vậy, có khi sang tỉnh khác một thời gian rất dài, em có mang lại ở nhà một mình, anh thật sự không yên tâm chút nào, mà nếu em không muốn, anh nào dám cưỡng bách!" Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu lười để ý tới anh, dù sao thì cô cũng nhận định chuyện này là anh làm rồi.
Người nào người nấy an phận đi ngủ, còn bảo anh đừng chạm vào người cô.
Làm sao mà Hàn Quốc Bân có thể không chạm vào cô được, anh mặc quần vào, leo lên giường ôm vợ mình vào trong lòng ngực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận