Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 251: Bong Bóng Bi Thủng

Chương 251: Bong Bóng Bi ThủngChương 251: Bong Bóng Bi Thủng
"Không phải anh làm thì còn ai vào đây nữa! Thứ này là để ai dùng?" Trần Nhu trợn mắt nói với anh, tới giờ phút này rồi mà còn giảo biện.
Hàn Quốc Bân nghiêm túc mở miệng: "Ngày mai anh đi thẩm vấn hai đứa nhóc hỗn đản kia!"
Trần Nhu không tin: "Hai đứa nó làm sao mà lấy thứ này ra chơi được? Đừng đẩy chuyện lên người hai đứa nó, em sẽ không tha thứ cho anh về chuyện này đâu!"
Lại có làm cô đau đầu, chuyện này cô sẽ không để yên!
Sông yên bình lâu quá làm anh được một tấc lại muốn tiến lên thêm một thước, lần này xảy ra náo loạn khiến đầu anh đau nới nứt ra, bằng không anh sẽ không bao giờ biết được những ngày yên ổn hồi xưa trân quý tới mức nào!
"Vợ ơi, thật sự không phải anh làm đâu mà, nếu anh muốn sinh con thì khẳng định anh sẽ thương lượng với em, lại nói tới hiện tại anh vội như vậy, có khi sang tỉnh khác một thời gian rất dài, em có mang lại ở nhà một mình, anh thật sự không yên tâm chút nào, mà nếu em không muốn, anh nào dám cưỡng bách!" Hàn Quốc Bân nói.
Trần Nhu lười để ý tới anh, dù sao thì cô cũng nhận định chuyện này là anh làm rồi.
Người nào người nấy an phận đi ngủ, còn bảo anh đừng chạm vào người cô.
Làm sao mà Hàn Quốc Bân có thể không chạm vào cô được, anh mặc quần vào, leo lên giường ôm vợ mình vào trong lòng ngực.
Tuy rằng biết chuyện này xảy ra vợ anh không vui lắm, nhưng mà vợ anh lại có mang nữa, nghĩ đến đây anh khá là vui.
Nhưng mà anh cũng không dám biểu hiện ra ngoài, chờ ngày mai liền xách hai thằng nhóc hỗn đản kia lại đánh vài cái cho vợ mình bớt giận.
Sáng sớm ngày hôm sau, ba anh em chạy tới đây gõ cửa, có đôi khi cửa phòng bố mẹ sẽ khóa lại, cũng có lúc không khóa, mấy đứa đã quen rồi.
Tới đây mở cửa mà không mở được thì mới gõ.
Hàn Quốc Bân liền đi ra mở cửa, sau đó bế con gái lên, lại kéo hai thằng anh trai đi vào.
Trần Nhu cũng dậy rồi, nhưng mà còn nằm lười trong ổ chăn, Hàn Quốc Bân đưa con gái vào ổ chăn nằm cùng cô sau đó liền nghiêm túc nhìn về phía hai đứa con trai.
Nguyên bản Hàn Hàng và Hàn Chu còn định leo lên giường đất nhưng hai đứa nhìn thấy biểu tình của cha mình, có hơi nghiêm túc, hai đứa hai mặt nhìn nhau, cũng nghiêm túc lên.
"Đây là ai làm?" Hàn Quốc Bân lấy áo mưa ra, nhàn nhạt hỏi.
Lão đại Hàn Hàng không rõ nguyên do: "Bong bóng sao lại bị thủng vậy?"
Lão nhị Hàn Chu cứng đờ, chợt cúi đầu bắt đầu nhìn bàn chân của mình.
Lúc này Hàn Quốc Bân còn có gì không rõ nữa? Nhìn về phía nhóc: "Lão nhị, thành thật là căn bản nhất của làm người, con nói bố nghe, chuyện này có phải con làm không?"
"Bố, không phải con cố ý đâu." Lão nhị Hàn Chu không cãi câu nào, cúi đầu nói.
"Thế nào gọi là không phải cố ý, nếu con không cố ý, tất cả những cái này trong ngăn tủ con đều cắt hỏng là vì sao?" Hàn Quốc Bân hỏi.
"Thì không phải là em gái con nói muốn có thêm một em trai để chơi sao?" Lão nhị Hàn Chu nhìn bố mình nói, sau đó lại liếc về phía em gái mình.
Con bé Chanh Tử này rất láu cá, xem tình thế không đúng lập tức nhào vào lòng mẹ mình làm nũng: "Mẹ, mẹ thơm quá."
Trần Nhu nhìn một chút cũng biết mình hiểu lầm Hàn Quốc Bân, lại nhìn đứa con gái mềm như bông của mình, có phải cô bị con gái hố không nhỉ?
"Chanh Tử cô nương, mong con dùng thái độ đoan chính nhìn mẹ." Trần Nhu nói.
Cô gái nhỏ Chanh Tử ngẩn người, sau đó mếu máo muốn khóc.
Hàn Quốc Bân vội vàng bế con gái lên nói: "Em đừng mắng con, chuyện này là lão nhị làm." "Lão nhị." Trân Nhu nhìn ve phía đứa con trai thứ hai.
"Mẹ, có phải mẹ có em trai nữa hay không vậy?" Hàn Chu liền hỏi mẹ mình.
Hiểu Nhu suýt chút nữa bị nó làm cho tức đến ngất xỉu, nhóc hỗn đản tới cái này cũng đã hiểu!
"Nhóc thối, thiếu đánh đấy hả? Còn không thành thật nói ra, mấy cái trò hề này là học được từ đâu?" Hàn Quốc Bân thiếu chút nữa cười ra tiếng, nhưng vẫn cố giữ vẻ nghiêm túc trừng mắt với con trai thứ hai hỏi.
"Cha, là... là con." Bé con Chanh Tử nâng đôi mắt ang ac đầy nước nói.
"Con đừng nhận tội thay anh hai của con, con không thế lấy kéo được." Hàn Quốc Bân nhắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận