Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 258: Có Người Tuần Tra

Chương 258: Có Người Tuần TraChương 258: Có Người Tuần Tra
Cô được kế thừa ký ức của cô gái thời đại hoà bình kia, tuy rằng chữ thày đã trả cho thày, nhưng thường thức thì vẫn phải có.
Ví như mấy bài tập này của con trai đối với cô chỉ là muỗi.
"Chăm chỉ học tập, nếu như đạt được yêu cầu mẹ đề ra thì lời hứa sang năm mua cho con đôi giày giải phóng mới, nói được là làm được." Trần Nhu nói.
Chỉ dùng đòn roi là không đủ. Đánh chỉ có thể khiến con trẻ khuất phục ngoài mặt, dùng lợi dụ mới là mấu chốt.
May đứa trẻ chưa bao giờ được đi giày giải phóng. Đừng thấy điều kiện ăn uống trong nhà rất tốt, nhưng mấy đứa cũng đều mặc lại quần áo của anh chị để lại, nếu có chỗ nào rách thì sẽ được vá lại, từ đứa lớn đến đứa nhỏ đều mặc như vậy.
Trừ bỏ áo bông quần bông để mặc mùa đông, những quần áo khác Trần Nhu không mua quá nhiều. Nhưng cho dù là như vậy, điều kiện mấy đứa bé sinh vẫn cái gì cần có là có, vô cùng tốt.
Mấy loại điểm tâm như kẹo sữa hay sữa mạch nha bọn nó đều được ăn uống thường xuyên.
Tuy vật thứ như giày giải hóng đúng là hiếm thật, đúng là các con chưa từng được Trần Nhu mua cho mà đều đi giày do cô tự làm. Cô cảm thấy giày mình làm cũng không kém so với giày giải phóng, nhưng lại không thỏa mãn được yêu thích của các bé trai với đôi giày ấy.
Anh cả Hàn Hàng nghe được lời hứa hẹn của mẹ thì lập tức gật đầu chắc nịch, không nhiều lời mà tiếp tục đọc sách. Nhiệm vụ mẹ đưa ra không nhẹ, tính thì nó phải làm một bài toán, còn phải học thuộc mười bài thơ!
Quan trọng là phải học thuộc làu bảng cửu chương, là đọc thuộc làu làu đó.
Nhưng còn có thể thế nào? Nếu như nó có thể học thuộc và làm toàn bộ, qua được ải kiểm tra của mẹ thì sang năm sẽ được mua giày giải phóng rồi!
Anh hai Hàn Chu nghe được mà đỏ mắt, thằng bé cũng muốn có giày giải phóng: "Mẹ, con cùng anh cả học chung được không? Học xong thì mẹ cũng mua cho con giày giải phóng nhé?"
"Muốn học cùng anh cả thì học đếm từ một đến một trăm trước cho mẹ, nếu đọc trôi chảy là có thể học với anh rồi." Trần Nhu nói.
Chu Chu lập tức ngồi xuống đếm luôn.
Thấy hai anh em chúng hăng hái như vậy, Trần Nhu cũng coi như là vừa lòng. Mắt nhìn đến con gái đang đắp chăn in hình búp bê hồng ngủ trên giường đất, Trần Nhu liền xoay người ra ngoài nấu cơm.
Lưu loát gọt vỏ cải trắng, sau đó lấy ra một bìa đậu hủ hầm canh cá, nướng bánh bột ngô bên cạnh, xong xuôi là có thể ăn rồi.
Mấy mẹ con vây quanh mâm cơm, canh cá được uống không thừa một ngụm. Còn Hàn Quốc Bân thì lúc này đang đi làm, sau khi đến nông nhàn anh lại bắt đầu chạy xe tới lui giữa tỉnh và huyện.
Trần Nhu hiện giờ đã đang tính toán chuyện dọn nhà vào huyện, nhưng rốt cuộc thì hiện tại vẫn còn sớm. Chờ một thời gian nữa rồi mới dọn lên đó cũng không muộn.
Chờ dọn nhà lên huyện rồi thì Hàn Quốc Bân cũng không cần vất vả bôn ba, nắng mưa cũng không cần phải đạp xe xa như vậy nữa.
Bất quá nếu như muốn dọn nhà là lời nói sau thì chuyện tìm một căn nhà xem có hợp ý để mua không mới là việc cần cân nhắc trước. Năm ngoái cô có lên huyện, nhân tiện đi thăm Hàn Quốc Lệ.
Căn nhà mấy người Hàn Quốc Lệ ở kia, Trần Nhu không thể nào thích được.
Người thành phố nhìn thì có thể diện thật đấy, nhưng chỗ ở của họ thì đúng là khiến người ta cảm thấy bực bội.
Nghe Quốc Bân nhà cô nói, nhà ở của người trong huyện đều là một dạng. Một cái sân cũng không có, nếu như trước mắt không mua được, thì đợi sau này có thể mua lại nói.
Trước mắt Trần Nhu còn đang tích cóp tiền bạc.
Quốc Bân nhà cô đã được tăng lương rồi. Tuy rằng mấy năm gần đây giá hàng cũng có đôi chút tăng lên tương ứng, thế nhưng vẫn còn ở trong phạm vi chấp nhận được.
Trừ những tiêu phí không nhỏ trong nhà, thì mỗi tháng còn được hơn ba mươi đồng tiền cất đi làm tiết kiệm.
Ban đêm Hàn Quốc Bân về nhà liền nói Hàn Quốc Lệ nhờ anh từ quê mang theo ít đậu phộng lên đó.
"Cô ba cần đậu phộng làm gì?" Trần Nhu nói.
"Con bé muốn đi đến cửa rạp chiếu phim bán đậu phộng." Hàn Quốc Bân xoa cánh tay cho cô, nói.
"Có thể bán được sao?" Trần Nhu kinh ngạc, nhanh như vậy sao? Năm nay mới khôi phục thi đại học mà đã lập tức có thể nấu đậu phộng đem bán?
"Vẫn có người đi tuần tra." Hàn Quốc Bân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận