Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 265: Mẹ Không Hỏi Gì Sao?

Chương 265: Mẹ Không Hỏi Gì Sao?Chương 265: Mẹ Không Hỏi Gì Sao?
Nghe thấy câu ấy, Trần tam tẩu sững người, mồ hôi lạnh sau lưng túa ra như tắm!
Trước kia mẹ còn không phải là cũng nói với chị của chị ta như vậy sao? Nhà mẹ đẻ muốn xây nhà, còn thiếu chút tiền, con ứng trước cho mẹ mượn, mẹ sẽ sớm trả tiền cho.
Nhưng mà đến tận bây giờ vẫn chưa thấy bóng dáng một đồng tiền nào...
Anh rể chính là từ lúc ấy mà trở mặt với vợ. Trước kia anh ấy đối xử với chị ấy rất tốt, sau này, nếu chị ấy dám nói một câu với nhà mẹ đẻ thì nói một lần anh ấy sẽ đánh một lần!
Đây là tỏ ý muốn đoạn tuyệt quan hệ, nhưng cho tới nay cũng chưa dứt khoát nổi, mẹ chị ta cứ thi thoảng lại đi qua.
Lần nghiêm trọng nhất, anh rể chị ta thiếu chút nữa đánh chết chị của chị ta, bởi vì lúc ấy đã gần đến cuối năm, nhà anh rể chia cho mười mấy đồng tiền nhưng đều bị vợ đưa hết cho nhà mẹ đẻ. Hiện giờ chị chị ta ở trong thôn chính là một người không được coi trọng.
Nghĩ đến chuyện đó, Trần tam tẩu lạnh cả người, mồ hôi lạnh sau lưng túa ra càng nhiều, lạnh căm căm.
Nếu như lúc ấy chị ta nhất quyết đòi chia nhà, tiền cũng đưa hết cho mẹ cầm, vậy đến lúc đó chồng chị ta sẽ còn ôn tôn nói chuyện như cũ sao? Còn có người mẹ chồng lợi hại nữa, còn không lấy gậy gộc ra hầu hạ chị ta sao?
Trần tam tẩu nghĩ lại mà vẫn còn sợ, tuy rằng cuối cùng bởi vì không chia nhà nên không có được chia tiền, bị mẹ chị ta đánh cho vài cái, cánh tay bị véo tím xanh, nhưng cuối cùng thì chị ta vẫn là người vô cùng may mắn.
Hiện giờ đối với việc không chia nhà Trần tam tẩu một câu oán hận cũng không có, bởi vì mấy năm nay mẹ chị ta vẫn còn nhìn chằm chằm, chỉ cần chị ta về nhà là lại giục mau chia nhà để lấy tiên!
Mà mẹ chị ta càng thúc giục thì chị ta càng không nghĩ chia ra, đặc biệt là mẹ chồng cũng không phải là người độc ác, vậy thì chị ta còn muôn chia ra làm gì?
Cô em chồng út nhà chị còn hay cầm không ít đồ tốt sang đây, tuy mấy đồ này đều là dành cho cha mẹ chồng, nhưng nhà chị ta không chia nhà thì bà đứa con nhà chị thi thoảng vẫn được hưởng ké một ít.
Mẹ chồng chị ta thi thoảng sẽ pha sữa mạch nha cho cả nhà uống, điểm này thì nhà anh cả anh hai không được!
Lần trước chị ta có kinh nguyệt, quá đau nên phải nằm trên giường đất, mẹ chồng còn lấy đường đỏ con gái hiếu kính nấu một chén canh gừng đường đỏ cho chị uống. Sự đối xử am áp ấy khiến cho nước mắt chị thiếu chút nữa chảy ra, vì vậy, năm nay chị ta dự định không về nhà mẹ đẻ ăn tết nữa.
Qua đó nhất định sẽ lại bị véo bị mắng, mấy năm nay đều là như vậy.
Trần Nhu cười cười, nói: "Năm nay chị dâu bồi bổ tốt, nhìn có vẻ đẫy đà hơn năm ngoái đó."
"Nào có, đều già rồi, không thể nào so với cô út được. Cô út đã lấy chồng nhiều năm như vậy rồi, nhưng nhìn vẫn y hệt như hồi tôi mới gả đến đây vậy." Trần tam tẩu nói.
Lời này nhiều ít có một chút ý khoa trương, tuy thế cũng không tính là nói quá.
Trần Nhu từ khi vào đông, làn da bị phơi đỏ vì bận rộn mùa thu hoạch vụ thu đã được dưỡng lại, hơn nữa ăn uống ngon nên khí sắc cũng tốt, mặt mày không hiện ra chút dấu hiệu tuổi tác.
"Anh ba em đâu?" Trần Nhu cười cười, lại hỏi.
"Hôm nay tuyết không rơi, anh ấy lên núi với người ta xem có bắt được con gà rừng nào không." Trần tam tẩu đáp.
Trần Nhu lúc này mới nói: "Chị dâu nếu bận gì thì cứ đi làm đi."
Trần tam tẩu liền biết cô ấy và mẹ chồng có chuyện muốn nói nên cũng không quấy ray nữa.
Trần Nhu với mẹ dắt nhau vào phòng. Ông Trần không ở nhà, tụ tập với mấy ông bạn đi hút thuốc, rốt cuộc bận rộn bao nhiêu năm thì mãi đến tận giờ mới được tính là nhàn rỗi.
"Con có chuyện gì sao?" Trần mẫu hỏi.
"Mẹ, nhà mình còn đậu phộng không?" Trần Nhu cười hỏi.
Trần mẫu liền nhìn con gái: "Ý là sao?"
Trần Nhu sẽ nhỏ giọng kể chuyện cô và Hàn Quốc Lệ hợp tác buôn bán nhỏ, bà Trần nói: "Trong nhà còn dư khoảng mười cân, nếu con cần thì tối nay mẹ bảo anh ba con mang qua cho."
"Mẹ không hỏi gì sao?" Trần Nhu hơi có chút ngoài ý muốn.
"Mấy ngày trước mẹ có qua nhà cậu con chơi, cậu con nói chuyện bảo sau này thời thế se phát triển hơn nhiều. Con và Quốc Bân con trẻ, tất nhiên là rõ hơn mẹ, mẹ còn nói các con làm gì." Trần mẫu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận