Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 284: Giờ Đã Khác Trước

Chương 284: Giờ Đã Khác TrướcChương 284: Giờ Đã Khác Trước
"Mẹ không hiểu hoàn cảnh hiện nay, chính sách thúc đầy kinh tế phát triển năm nay đã ban hành xuống. Trước khi mẹ đến con còn nghe được tin bên trên đang muốn đẩy nhạnh tốc độ phát triển kinh tế." Trần Nhu nói.
"Quốc Bân, sao con lại không khuyên bảo nó?" Mẹ Trần nhìn con gái thì biết cô sẽ không từ bỏ, không khỏi nhìn về phía con rể.
Nhưng con rể bà chính là nghe lời vợ, sao có thể có ý kiến gì.
Tất nhiên, điều này cũng là vì Hàn Quốc Bân thường xuyên ra ngoài nên có nhiều kiến thức, không cảm thấy chuyện này có gì đáng mất mặt. Nếu vợ anh thích thì chắc chắn anh sẽ ủng hộ, mặc dù anh cũng không quá coi trọng việc này lắm.
"Mẹ không cần lo lắng, con ở bên ngoài nhìn thấy rất nhiều điều như vậy, về sau khẳng định sẽ có càng nhiều người làm buôn bán, con không cảm thấy mất mặt, chúng con đâu lại không phải ăn trộm ăn cướp."
Mẹ Trần thở dài nói: "Công tác của con đang rất ổn định, có thể nuôi được cả gia đình, cần gì phải làm nghề này nữa?" Nói xong lại quay sang mắng con gái: "Con đừng làm loạn thêm nữa không được sao? Có thể ở nhà nuôi dạy con cái cũng được mà?"
"Mẹ không cần khuyên con nữa, con đã quyết đỉnh xong hết rồi." Trần Nhu cười nói.
Mẹ Trần nói: "Thế các con đều chuyển đến ở thành phố rồi thì phòng này phải làm sao? Phòng trong thành phố rất khó thuê."
"Phòng này con sẽ nhờ chị dâu trông hộ, còn phòng trong thành phố để sang năm rồi tính, năm nay không cần vội." Trần Nhu nói.
Cô dự tính đầu xuân năm sau sẽ dọn đến thành phố, vẫn còn mấy tháng để chuẩn bị.
Mẹ Trần vẫn cảm thấy không yên tâm, sau khi về nhà thì chạy qua nói chuyện này với anh trai bà.
"Con bé Nhu Nhu này nếu là con trai, nhà họ Trần khẳng định muốn giàu to." Anh bà nói, cháu gái đã đến nói chuyện với ông, ông đương nhiên biết việc này đầu đuôi như thế nào.
"Giàu to cái nỗi gì, con nhóc kia chính là thích làm náo loạn." Mẹ Trần nói.
Anh bà cười nói: "Anh cũng chuẩn bị chuẩn bị cho thằng cả cùng thằng hai đi theo con bé làm loạn đây."
Mẹ Trần kinh ngạc: "Cái gì?"
"Xã hội hiện nay đã không giống ngày xưa, Nhu Nhu dự định năm sau sẽ mở cửa hàng, anh cũng định để thằng cả, thằng hai đi theo mở cửa hàng." Anh bà nói: "Em đừng khuyên Nhu Nhu, trong lòng nó đã có tính toán rồi, để con bé làm đi."
"Nhưng mà Quốc Bân là người có công việc đàng hoàng, đây không phải sẽ khiến Quốc Bân bị đồng nghiệp coi thường sao?" Mẹ Trần nói.
Nếu con rể bị mọi người coi thường, sẽ khiến tình cảm của hai đứa có vết nứt? Đây cũng là việc khiến bà ấy lo lắng như vậy.
"Trong lòng con rể em có tính toán cả rồi, em không cần lo lắng cho hai đứa nó đâu." Anh bà nói như vậy.
Mẹ Trần tuy rằng vẫn cảm thấy không yên tâm nhưng mà cái nhìn của anh bà từ trước đến nay đều rất tốt, nên chỉ đành nhìn xem thế nào vậy.
Nếu không ổn, cũng có thể khiến con gái bà sớm ngày bỏ cuộc.
Đêm đến, Hàn Quốc Bân đạp xe đến đầu thôn gặp An Đại Bang, mang đậu phộng cùng đậu nành chở về nhà.
Trần Nhu tiện tay mang năm cân đậu nành đi ngâm.
"Nhà em ba nếu không tách hộ khẩu thì sau này làm gì cũng rất bất tiện." Trần Nhu về đến phòng, nằm lên giường liền nói.
"Hàn Quốc Bân kéo cô ấy ôm vào trong lòng, nói: "Ngày mai anh qua đấy nói chuyện với em ấy."
Sáng ngày hôm sau, Trần Nhu liền bò dậy, nhìn Hàn Quốc Bân vẫn đang ngủ, liền để cho anh ấy ngủ nhiều một chút nữa. Ấy vậy mà tối hôm qua anh vẫn có sức cày cấy hai lần, không thấy một chút mệt mỏi nào. Trân Nhu lấy năm cân đậu phong mang đi luộc, sau đó lại dùng dầu chiên năm cân đậu nành, khiến cho mùi hương của chúng lan tỏa khắp nhà.
Vét lấy một ít ở dưới đáy nồi để cho người nhà ăn, còn lại cô ấy đợi ráo dầu rồi bỏ vào trong túi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận