Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 286: Không Ơ

Chương 286: Không ƠChương 286: Không Ơ
Bán cả ngày, đến tối thì còn dư lại một cân đậu nành chiên, cuối cùng được cô bán sang tay cho một người gánh hàng rong, kiếm được khoảng hai mao tiền. Người bán hàng rong nọ nếu như bán hết đại khái cũng có thể kiếm được hai mao tiền.
Giá bán này là anh hai và chị dâu cô đã thương lượng tốt, lợi nhuận đương nhiên có.
Cõng con gái mơ màng sắp ngủ trên lưng đi về nhà thì thấy Trương Giang đang đạp xe đạp ra ngoài tìm người. Lúc này đã là 6 giờ nhiều, nghe người trong nhà nói hai mẹ con ra ngoài từ sáng đến giờ vẫn chưa về, cơm trưa cũng không về nhà ăn.
Tuy nhiên bởi vì biết HÀn Quốc Lệ là được anh hai vợ Trương Giang gọi ra ngoài, nên tất cả không ai lo lắng.
Trương Giang tan làm về đến nơi còn chưa thấy vợ con đâu nên rất sốt ruột.
Cuối cùng cũng thấy được vợ mình đang cõng con gái ngủ thiếp đi về nhà, Trương Giang trong lòng rất chua xót.
"Anh đã ăn cơm chưa? Nếu ăn rồi thì đi cùng em về nhà mẹ đẻ một chuyến?" Hàn Quốc Lệ vừa nhìn thấy chồng liền nói. Buổi trưa ở bên ngoài, cô đã mua một cái bánh bao hai mẹ con chia nhau ăn.
"Anh còn chưa ăn, về nhà ăn cơm trước đi." Trương Giang thấy cô bị gió lạnh thổi tái mét mặt mày mặt, nhịn không được nói.
"Vậy thì về trước ăn đi, còn phải thu dọn đồ đạc cho Dao Dao." Hàn Quốc Lệ nói.
Trương Giang bảo cô ngồi lên, chở hai mẹ con về nhà, lại hỏi: "Anh nghe tẩu tử cách vách nói hôm nay em với chị dâu hai cãi nhau à?"
"Trương Giang, em không ở nổi căn nhà đó nữa. Sang năm anh hai chị dâu em sẽ dọn vào huyện, đến lúc đó em sẽ giúp đỡ anh chị ấy tìm một căn nhà, cũng muốn tìm cho chúng ta một căn phòng cho thuê, em muốn dọn ra ngoài!" Hàn Quốc Lệ cắn răng nói.
"Được, đến lúc đó chúng ta lập tức dọn ra." Trương Giang gật đầu nói.
"Giờ em đưa Dao Dao về nhà ông bà ngoại con bé ở một thời gian, chờ qua một năm nữa rồi đón nó trở về. Tranh thủ thời gian này em muốn tích cóp thêm chút tiền." Hàn Quốc Lệ lại nói.
"ĐƯỢC." Trương Giang không hề phản đối.
Hàn Quốc Lệ lúc này mới không nói nữa. Trời mới biết được hôm nay cô dẫn theo con gái bên ngoài xóc nảy, trong lòng có bao nhiêu chua xót. Nhưng cho dù như vậy thì cô cũng không định cho con gái tiếp tục ở nhà chịu đánh chịu bắt nạt nữa!
Hai vợ chồng về nhà ăn cơm, nhanh chóng thu dọn quần áo cho con gái, sau đó lập tức về nhà mẹ đẻ. Ông ba HAn cũng không nghĩ tới con gái con rể lại về nhà vào cái giờ này, cả nhà đều đã đi ngủ hết rồi.
"Cha, mẹ, con gửi Dao Dao ở nhà cha mẹ giúp đỡ chăm sóc một thời gian được không? Con trên huyện bận bịu nhiều việc, Dao Dao ở nhà luôn bị hai người chị dâu kia hết véo lại đánh, con thật sự không có cách nào nữa. Đến cuối năm, đêm 30 cuối năm con và Trương Giang nhất định sẽ về đón Dao Dao." Hàn Quốc Lệ nói.
"Mẹ chồng con cứ mặc kệ như vậy, mặc cho Dao Dao bị bắt nạt?" Đối với đứa con gái này bà Hàn vẫn rất thích. Rốt cuộc thì người được gả lên huyện, ăn lương thực cung ứng, giúp bà có mặt mũi trong thôn hơn.
"Bà ấy thì quan tâm cái gì, con không đi làm không kiếm được tiền, bà ấy chỉ còn thiếu nước chỉ thẳng vào mũi con mà mắng thôi." Hàn Quốc Lệ nói.
"CHi anh rể, hay là đêm nay hai người ở lại đây? Em đi dọn dẹp một phòng cho hai người nhé?" Hàn Quốc Lâm nói chen vào.
"Không ở được, chúng ta còn phải về, anh rể em ngày mai phải đi làm sớm." Hàn Quốc Lệ nói: "Chị chỉ tranh thủ đưa Dao Dao về thôi." Nói xong thì đưa cho mẹ cô hai đồng tiền.
"Dao Dao ở nhà chị không cần phải lo lắng." Hàn Quốc Lâm ôm lấy cháu ngoại gái từ trong tay anh rể. Con bé giờ này đương nhiên là đang ngủ, Hàn Quốc Lâm nhìn mà thấy mềm mại trong lòng. Anh ta rất mong có một đứa con gái, đáng tiếc sinh được đều là hai đứa con trai. Hiểu Ngọc sinh xong hai đứa cũng trực tiếp dẫn anh ta đi buộc ga-rô, cái thai lần đó cũng phá luôn. Nếu giữ thì có phải đứa bé cũng giống như tiểu Tranh Tử và Dao Dao như vậy, là một đứa bé gái hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận